Trùng Sinh Làm Hoàng Phu Thanh Khâu - 12
Cập nhật lúc: 2024-06-04 16:52:22
Lượt xem: 226
"Ngươi chính là phu quân của Hoàng nữ ư, nhìn có vẻ hơi gầy, nhưng không sao, đến Thanh Khâu, chúng ta sẽ nuôi cho ngươi béo lên." Tộc trưởng Hồ tộc cười hì hì nhìn ta.
Ta lễ phép nói lời cảm tạ. Cũng rất thích không khí nhiệt tình của Hồ tộc. Hơn nữa, nơi này đều là lông xù. Môi trường Thanh Khâu, càng là bốn mùa ấm áp như nhau , khắp nơi núi xanh nước biếc chim hót hoa thơm, quả thực không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với hang núi đen quan tài đen của tộc Bức Phàm.
Sau khi định cư ở núi Thanh Khâu, ta luôn ở bên Đồ Sơn Nguyệt, sợ nàng giống như kiếp trước, miễn cưỡng đột phá Cửu Vĩ.
"Thê chủ, gần đây nàng cảm thấy tinh thần lực khá hơn chút nào không? Nếu còn chỗ nào không thoải mái, nàng nhất định đừng giấu ta mà không nói nhé."
"Nghe nói người thú mà tinh thần lực hỗn loạn thì không cứu được, nàng nhất định phải nói thật với ta." Ta không yên tâm dặn dò. Kiếp trước, Đồ Sơn Nguyệt đại khái là vào khoảng thời gian này đột phá Cửu Vĩ thất bại, c.h.ế.t thảm dưới lôi kiếp.
Đồ Sơn Nguyệt lại vào lúc này đột nhiên dùng đầu lưỡi l.i.ế.m lên mặt ta.
"Ưm, biết rồi." Đồ Sơn Nguyệt thân mật cọ vào đầu ta.
Tai ta bỗng chốc nóng bừng.
Cơ thể ta không khống chế được mà dâng lên một tia khô nóng. Ta cứ ngỡ rằng mình sẽ không có cảm giác gì với Đồ Sơn Nguyệt ở trạng thái thú hình, nhưng cơ thể lại thành thật mà phản bội ta. Trong nhất thời xấu hổ, ta cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn vào mắt Đồ Sơn Nguyệt. Thế nhưng khứu giác của người thú thật nhạy bén, chỉ một chút sơ hở cũng bị nàng nắm thóp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-lam-hoang-phu-thanh-khau/12.html.]
"Phu quân đây là muốn rồi?" Đồ Sơn Nguyệt hỏi thẳng.
Ta đỏ mặt tía tai, chỉ hận không thể độn thổ cho xong. Biết người thú các ngươi nói chuyện thẳng thắn, nhưng ngươi cũng đâu cần phải thẳng thắn đến vậy chứ.
Ta không cần mặt mũi sao?
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể ta liền lơ lửng. Ta bị Hồ Ly Nguyệt ngậm trong miệng. Tiếp đó, nàng liền ngậm ta vào động phủ của nàng. Sau đó cúi đầu húc húc vào bụng ta, "Vậy thì bắt đầu thôi."
Ta: …
Vậy tiểu sinh xin cung kính không bằng tuân mệnh. Ngày hôm sau, ta bị tiếng sấm bên ngoài đánh thức.
Ầm ầm!
Vừa mở mắt, bên tai liền là tiếng sấm đinh tai nhức óc. Ta không khỏi đột ngột ngồi dậy khỏi giường. Bên cạnh đã không còn bóng dáng của Đồ Sơn Nguyệt. Chưa kịp để ta ra ngoài tìm nàng, đã có hộ vệ người thú nói với ta: "Hoàng nữ điện hạ đang độ kiếp, trước khi đi có dặn chúng ta ở đây trông chừng ngài."
Nghe lời này, sắc mặt ta biến đổi, "Ngươi nói cái gì?