Trùng Sinh Làm Nữ Tướng - 1
Cập nhật lúc: 2024-06-10 18:04:41
Lượt xem: 1,903
Phụ thân bỏ thành tháo chạy, ta cùng tỷ tỷ bị đày đến biên ải, chịu kiếp ca kỹ nhục nhã. Nàng một mực không chịu khuất phục, ngạo nghễ nói: "Ta là đích nữ của tướng quân, há có thể để lũ quân tốt đê hèn các ngươi vũ nhục?! Các ngươi cũng xứng sao? Có bản lĩnh thì g.i.ế.c ta đi!"
Thấy lũ quân lính nổi giận, tuốt gươm định giết, nàng liền đẩy ta ra đỡ thay, một mình chạy thoát.
Ta bị thương, lại bị kẻ khác giày xéo, còn nàng lại leo lên được chức phu nhân của tướng quân.
Về sau, nàng từng bước thăng quan tiến chức, còn ta lại biến thành thành bùn đất ai cũng có thể chà đạp.
Ta quỳ trước mặt nàng, dập đầu đến chảy máu, van xin nàng cứu giúp, nhưng nàng lại khinh bỉ nói: "Ngươi tự cam đọa đày, dâng thân cho kẻ khác, rơi vào cảnh này là do ngươi tự chuốc lấy mà thôi."
Mở mắt lần nữa, ta đã được trọng sinh, quay về ngày tỷ tỷ dám cả gan khiêu khích binh lính năm xưa.
1
“Lũ các ngươi mau cút khỏi đây cho ta! Ta đây là đích nữ của tướng quân, các ngươi cũng dám mơ tưởng đến ta sao? Cũng không tự soi gương xem mình là hạng người gì!”
Trong lều kỹ nữ, tỷ tỷ ta giữ chặt y phục, nghiêm túc nói. Mấy tên binh lính hung hãn cường tráng đi tới, cười một cách hung ác và tục tĩu: "Thật là khốn nạn, hôm nay ta phải nếm thử cảm giác “viên phòng” với nữ nhi của tướng quân!"
Đó là một ngày hè nóng bức, vừa đến gần, mùi mồ hôi và mùi cơ thể của nam nhân lập tức lan ra. Đại tỷ vẻ mặt chán ghét, ánh mắt nhìn vào trên mặt tênlính, tức giận nói: “Ta là nữ tử quý tộc, ngươi cho rằng ngươi là ai? Hoàng thượng chắc chắn đã lầm, đợi chàng ấy minh oan cho phụ thân ta, các ngươi sẽ phải trả giá đắt! Ta thà c.h.ế.t chứ quyết không chịu nhục nhã mà sống!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-lam-nu-tuong/1.html.]
Nghe vậy, một tên cầm đầu liền rút gươm ra. Kỹ nữ bên cạnh sợ bị liên lụy, vội vàng nhỏ giọng khuyên nhủ: "Đã đến bước đường này, tính mạng là quan trọng nhất, nhắm mắt lại... rồi sẽ qua nhanh thôi."
"A ——!"
Lời còn chưa dứt, nàng ta đã thấy ánh kiếm loé lên. Tên cầm cầm vung kiếm c.h.é.m bay đầu nàng, cười khẩy: "Đồ lắm mồm!"
Hắn ta lại quay sang hỏi tỷ tỷ ta: “Ngươi tự cởi xiêm y, hay để ta dùng kiếm giúp? Nếu hôm nay ngươi phục vụ ta không tốt, ta sẽ dùng kiếm c.h.é.m vào mặt ngươi và lôi ngươi ra bêu giữa đường.”
Tỷ tỷ ta lúc này mặt mày tái nhợt, run rẩy nói: “Ngươi đùng hòng đe dọa ta. Có gan thì ngươi hãy g.i.ế.c ta đi.”
Gã kia hết kiên nhẫn, vung kiếm đ.â.m tới. Tỷ tỷ vẫn như kiếp trước, muốn kéo ta đỡ thay. Nhưng lần này, nàng túm không được. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ giây phút này. Nhanh như chớp, ta né sang một bên.
Tỷ tỷ bị c.h.é.m một nhát trên vai, vẻ kiêu ngạo lập tức biến mất. Những kỹ nữ trong lều run lên, khiến cả lều rơi vào hỗn loạn. Ta đá văng một tên lính đang lao tới rồi liều mạng chạy ra khỏi lều.
Tiếng khóc tỷ tỷ vọng lại từ phía sau. Giống như tiếng khóc của ta ở kiếp trước. Ta là thứ nữ của Lâm tướng quân, còn Lâm Nguyệt Hồi là đại tỷ của ta.
Phụ thân ta luyện được một tay thương pháp Xuyên Vân vô cùng lợi hại. Thuở nhỏ, ta đã khóc lóc van xin phụ thân dạy cho ta, mười năm ròng rã khổ luyện, tay đầy vết chai sạn, chỉ mong học được chút võ nghệ để phòng thân.
Thế nhưng tỷ tỷ, người thừa kế chân chính của Xuyên Vân Thương, lại luôn miệng chê thương quá nặng, mài chai tay, thế tấn mệt mỏi lại chẳng đẹp mắt, học hành thì nay học mai nghỉ. Ngày ngày chỉ thích đọc thoại bản tình cảm, cùng đám nha hoàn bàn tán xem vị tân Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ khi nào mới đến hỏi cưới mình.