Tướng Thuật Sư - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-11-02 17:42:28
Lượt xem: 171
6
Dương Hành dịu dàng hào phóng, lần đầu tiên gặp ta như đã như quen biết từ lâu, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Nàng ấy đưa cho ta một hộp lớn trân châu Đông Hải, bảo ta thông cảm với Thôi Tống sau khi nạp ta nhập phủ, hắn ta đối với ta có chút chậm trễ lạnh nhạt
“Không sao, Thôi đại nhân yêu quý phu nhân. Ta vốn cũng đã có người trong lòng, không cảm thấy cô đơn.”
Dương Hành nhìn ta, bật cười: “Ta từng nghe phu quân nói qua, ở trên đại điện, Minh Tam cô nương cùng được Thái Tử và Lý tướng quân ưu ái, mới bất đắc dĩ chọn hắn, ta còn tưởng rằng đó là hắn bịa đặt.”
Ta không biết nói gì.
Dương Hành tự giác chữa lời: “Minh Tam cô nương, gọi ta phu nhân quá khách khí, sau này ngươi cứ gọi ta là A Hành là được.”
Ta và Dương Hành nói chuyện càng ngày càng thân thiết, nàng ấy đối xử với ta rất tốt, hàng ngày mời ta cùng dùng điểm tâm.
Thỉnh thoảng gặp Thôi Tống đến thăm nàng ấy, ta liền lặng lẽ rời đi, cũng coi như là là ở chung hòa hợp.
Sau mười ngày, Thôi Tống dẫn ta tiến cung.
Trên đường vào cung, chúng ta gặp một đôi phu thê khác.
Đại tỷ và Hiền Vương tương kính như tân, Thái Tử và nhị tỷ thì giống như quân thần, ta cùng Thôi Tống tuy bề ngoài hòa hợp nhưng thực sự không bằng lòng, Lý Huyền Ca và tứ muội thì đề phòng lẫn nhau.
Hoàng đế tùy ý hỏi thăm mấy câu về chuyện nhà, bảo các vị lang quân lui ra, chỉ còn lại bốn chúng ta ở lại nói chuyện.
“Có người nào nhìn ra được thiên tử tương lai không?”
Để bảo toàn tính mạng, chúng ta đều hiểu ý nhau, nói là người mà mình đã chọn.
Hoàng đế lập tức nổi trận lôi đình, ho khan kịch liệt, rồi ngã vào ghế dựa, khiến chúng ta đều quỳ xuống. Nhưng rất nhanh, chúng ta phục hồi tinh thần, hai vị tỷ tỷ lui ra ngoài chỉ còn lại ta và tứ muội.
“Hai người các ngươi thì thôi. Minh Vấn Thu, ngày đó không phải ngươi đã chọn Lý Huyền Ca sao?”
Ta nhàn nhạt đáp.
“Bệ hạ, ngày đó thần nữ nói với tứ muội là thừa tướng Thôi Tống, cung nhân có thể làm chứng, chỉ là muội ấy hiểu lầm mà thôi.”
Tứ muội kiên quyết nói: “Bệ hạ, lúc đó tỷ ấy chắc chắn nói dối, là muốn lừa thần nữ lựa chọn sai! Nhất định là Lý Huyền Ca!”
Ta ngẩng đầu, nhìn về phía hoàng đế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tuong-thuat-su/chuong-7.html.]
“Bệ hạ, nếu cho rằng tướng thuật sư sẽ nói dối thì từ bất kỳ lời nào từ thần nữ và thậm chí là phụ thân thần nữ đều không đáng tin.”
“Sao lại không nói dối? Các ngươi rõ ràng nói với bệ hạ…”
Chén trà bay đến như một mũi tên, rơi xuống trước mặt tứ muội.
Mảnh sứ trắng tức thì vỡ ra, không cẩn thận cắt qua bên má nàng a.
Nàng ta không trốn tránh, quỳ gối càng ngay ngắn, chỉ lau đi vết m.á.u trên mặt, im lặng không nói, nhận ra mình ăn nói không cẩn thận.
Sắc mặt hoàng đế lạnh lẽo, phất tay, cho tứ muội lui xuống.
Ông ta từ từ đi xuống, chậm rãi bước tới.
“Vấn Thu, trẫm biết ngươi và hai tỷ tỷ của ngươi có điều gì đó giấu giếm.”
Giọng nói của ông ta chậm rãi hơn nhịp bước nhưng lại trầm ổn.
“Nếu đúng như các ngươi nói sống lâu trăm tuổi, trẫm sẽ không đi tìm phụ thân ngươi. Trẫm rốt cuộc có thể sống được bao lâu, cũng không muốn đi hỏi nàng ấy, không bằng ngươi nói xem, trẫm sẽ c.h.ế.t như thế nào?”
Khăn huyết từ từ bay xuống trước mặt.
Ta quỳ rạp trên đất, nhìn về phía khăn, ánh mắt sâu thẳm, giọng điệu vô cùng bình tĩnh.
“Bệ hạ, thật ra thần nữ sẽ nói dối.”
Ta đã ngẩng đầu, ánh mắt không hề né tránh.
Hoàng đế nhìn vào ta chằm chằm, sắc mặt cứng đờ.
Ta không quan tâm đến biểu cảm của ông ta, cũng không chờ ông ta cho phép, tự mình đứng dậy.
“Bệ hạ, ngày đó trong ngục, thần nữ đã chứng minh năng lực của mình với ngài. Hậu duệ thế gia hay phàm phu tục tử, ai cũng có thể chết. Nếu ngài muốn thần nữ đoán mệnh cho ngài thì không thể chỉ nói miệng, phải có thù lao.”
Ta bước vài bước, rồi quay đầu lại nhìn hoàng đế.
“Đương nhiên, ngài có thể g.i.ế.c thần nữ, thậm chí g.i.ế.c cả gia đình thần nữ nhưng vẫn không thể lấy được nửa lời thật từ miệng thần nữ.”
“Ngươi muốn gì? Trẫm nghe thử xem.”
“Thần nữ chỉ muốn hỏi làm sao mà tứ muội khỏi bệnh.”