Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TƯỞNG TRÚC - C16

Cập nhật lúc: 2024-07-19 17:29:15
Lượt xem: 641

24.

 

Trước kia tôi luôn cảm thấy mình thật vô liêm sỉ.

 

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ cảm thấy Cố Thời Từ thật vô liêm sỉ.

 

Trong phòng ăn sáng, tôi ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối diện.

 

"Anh không hiểu tôi đang nói gì à?"

 

Cố Thời Từ ho vài tiếng, nửa khuôn mặt giấu trong áo khoác, mắt có chút thâm quầng, vừa nhìn đã biết là một người không thường xuyên thức khuya.

 

"Anh có thể làm người phiên dịch cho em."

 

Lý do hấp dẫn đến nỗi khó có thể từ chối.

 

Ngày hôm qua bởi vì có Cố Thời Từ trợ giúp, hiệu suất làm việc của tôi quả thực đã tăng lên và không thể tìm thấy bất kỳ nhược điểm nào.

 

Tôi cùng hắn đi hỏi lại một lần nữa về những người tham dự cuộc họp. Kỳ thật những người này cũng đã bị cảnh sát thẩm vấn vô số lần.

 

Nhưng bởi vì tôi đi cùng với Cố Thời Từ nên bọn họ cũng kiên nhẫn với tôi hơn một chút.

 

Cố Thời Từ liên tục ho bên cạnh tôi trong suốt quá trình điều tra.

 

Hôm qua tuyết rơi lớn như vậy, hắn chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh, còn tốt bụng đưa áo khoác của mình cho tôi.

 

Thế không bị cảm mới là lạ.

 

Nhưng bây giờ tôi thực sự không còn rảnh để quan tâm đến hắn nữa.

 

Tôi không còn là Tưởng Trúc nửa đêm thấy hắn phát sốt sẽ đau lòng đội mưa mua thuốc cảm cho hắn nữa.

 

Cùng lắm là nhắc hắn uống nhiều nước nóng.

 

"Chúng tôi đã thẩm vấn kỹ càng những người có liên quan ba lần."

 

"Những nhân viên liên quan đến nạn nhân cũng đã bị cách ly riêng."

 

Bên quầy bar, Tô Thần cầm bút gãi gãi đầu.

 

“Cho dù là trả thù thì cũng không sao.”

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tuong-truc/c16.html.]

 

Sau đó, cậu ấy ngước mắt lên và nhìn thấy Cố Thời Từ đang đứng bên cạnh tôi.

 

“Này, đây không phải là nhà vật lý vĩ đại Cố Thời Từ sao?"

 

"Tôi phải nói lời cảm ơn, nếu không có cậu, người đàn ông vô tâm đã khiến cô ấy thất vọng bốn năm trước, Tưởng Tưởng có lẽ đã không đến đây..."

 

"Cậu có trừng tôi cũng vô dụng, nhìn cái ánh mắt đó của cậu, trong lòng đoán chừng đang nghĩ cách gi*t tôi hàng trăm lần phải không?”

 

Tôi phớt lờ những lời nói nhảm của Tô Thần.

 

Vụ án này khắp nơi đều có điểm không thích hợp, tất nhiên các vụ án chúng tôi đã xử lý trước đó cũng như vậy.

 

"Không ai trong số các người có thể trốn thoát."

 

Đánh giá từ những lời nhắn mà nghi phạm để lại, khả năng cao là mối thù tương đối lớn.

 

Bây giờ những người có liên quan đến nạn nhân đều đang được bảo vệ.

 

Nói một cách hợp lý thì tôi không nên sợ hãi như vậy.

 

Trừ khi…

 

Suy nghĩ của tôi bị gián đoạn vì Lâm Kinh bước nhanh tới.

 

Tôi chưa bao giờ thấy thầy ấy bất ổn về mặt cảm xúc như vậy.

 

"Rút lui ngay."

 

"Cái gì?"

 

Tô Thần hiển nhiên cũng giật mình.

 

Tuy nhiên, giây tiếp theo, một chấn động lớn từ mặt đất truyền ra.

 

Trừ khi...

 

Mọi người ở đây đều có liên quan đến nạn nhân.

 

Người mà nghi phạm muốn gi*t, là toàn bộ giới khoa học.

 

 

Loading...