Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vả mặt gia đình trọng nam khinh nữ - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-10-31 12:23:49
Lượt xem: 25

Cuối tuần, tôi về nhà như thường lệ.

 

Mẹ tôi như một con gà mái già thua trận, ủ rũ ngồi trên ghế sofa.

 

Nhìn kỹ, tóc bà ấy lại bạc thêm một mảng lớn.

 

Vừa nhìn thấy tôi, bà ấy liền tức giận nhặt lấy chiếc roi da bên cạnh, như hồi nhỏ trút giận lên người tôi,

 

"Cái đồ ăn cháo đá bát này, mày dạy em mày kiểu gì thế hả, mày muốn hại ch-ếc em mày à?"

 

Nhưng tôi đã không còn là con nít nữa rồi, dễ dàng né tránh chiếc roi da bà ấy quất tới,

 

"Nếu mẹ không muốn con về nhà, vậy thì con đi đây."

 

Mẹ tôi nghiến răng nghiến lợi, chỉ đành nhẫn nhịn.

 

Tô Đại Bảo nhắn tin cho tôi, nói với tôi rằng nó đã thuyết phục được mẹ tôi cho nó ra nước ngoài học đại học, tôi mới chịu về.

 

Mẹ tôi kìm nén cơn giận, giọng điệu dịu xuống,

 

"Mẹ và bố con đã bàn bạc kỹ rồi, sẽ cho em con ra nước ngoài du học, con là chị, cũng nên thể hiện một chút chứ. Đừng tưởng mẹ không biết, con đi làm thêm kiếm được bao nhiêu tiền."

 

Tôi cười lạnh một tiếng,

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/va-mat-gia-dinh-trong-nam-khinh-nu/chuong-19.html.]

"Hai người cho nó ra nước ngoài, dựa vào cái gì mà bắt con phải chi tiền?"

 

Sắc mặt mẹ tôi thay đổi, bắt đầu lải nhải,

 

"Vợ chồng tao vất vả nuôi mày lớn đến chừng này, mày chi cho em trai mày một chút thì làm sao? Cái đồ vô lương tâm…"

 

Tự động coi những lời mắng chửi này như gió thoảng bên tai, tôi bình tĩnh ngồi xuống ghế sofa, ung dung chờ bà ấy mắng chửi đến khi nào không còn hơi sức nữa, mới chậm rãi lên tiếng,

 

"Muốn con chi tiền cũng được, hai người phải ký với con một bản thỏa thuận đoạn tuyệt quan hệ. Một lần trả đủ, sau này hai người già rồi, Tô Đại Bảo có trách nhiệm phụng dưỡng, không liên quan gì đến con, hơn nữa bản thỏa thuận này phải đến phòng công chứng làm thủ tục công chứng."

 

Mẹ tôi nghe xong, sững sờ, mắng tôi còn thậm tệ hơn.

 

"Mẹ bàn bạc kỹ với bố đi, suy nghĩ kỹ càng rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm con."

 

Tôi cũng không muốn phí lời với bà ấy nữa, dứt lời liền bỏ đi.

 

Không nằm ngoài dự đoán, ngày hôm sau mẹ tôi đã gọi điện thoại, đồng ý. Miễn là tôi chịu chi tiền, họ liền ký thỏa thuận.

 

Tôi tìm Tô Ly mượn một khoản tiền lớn, đồng thời hứa với cậu ấy, đợi sau khi tôi tốt nghiệp, sẽ đến công ty của bố cậu ấy làm việc, trả nợ bằng tiền lương.

 

Mọi chuyện được giải quyết rất nhanh ch-óng, tại phòng công chứng, bố mẹ và Tô Đại Bảo đều đã ký tên lên bản thỏa thuận.

 

Dù cho tôi đã sớm mong chờ ngày này đến, nhưng thật sự chứng kiến cảnh bố mẹ tôi vì tiền, mà không chút do dự đoạn tuyệt tình cảm m-á-u mủ với tôi, trong lòng tôi vẫn lạnh lẽo trong thoáng chốc.

 

Có lẽ trái tim tôi, vẫn chưa đủ cứng rắn.

Loading...