Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vả Mặt Tiêu Nhiễm - 19

Cập nhật lúc: 2024-09-09 20:53:58
Lượt xem: 895

"Bây giờ, các người còn có tư cách gì để nói về sự oan ức trước mặt ta, một nạn nhân?" Tiêu Nhiễm và Tiêu Nam Phong đứng dưới gốc cây, họ nhìn thấy sự tức giận của ta, cũng nghe thấy những ấm ức của ta suốt bao năm qua. Nhưng cuối cùng người bước ra không phải là họ, những người đáng lẽ phải xin lỗi, mà là Mạnh Lạc Xuyên với đôi mắt đỏ hoe.

 

Hắn từ yến tiệc đi tới, tiện tay mang theo chiếc áo choàng, nhẹ nhàng khoác lên người ta, tỉ mỉ thắt cho ta chiếc nơ bướm mà ta yêu thích nhất, sau đó nắm lấy những ngón tay lạnh cóng của ta hà hơi ấm, cuối cùng ôm ta vào lòng, nhẹ nhàng cọ cọ lên chiếc mũi đỏ ửng của ta: "Vất vả cho nàng rồi."

 

"Giông tố sau này, đều có ta che chở." Hắn nói được làm được.

 

Ta không thích xã giao, ngay cả khi công chúa nâng ly, hắn cũng đỡ thay ta: " Phu nhân thân thể không khỏe, không uống được rượu, để Lạc Xuyên thay."

 

Ấy vậy mà hắn lại là một công tử bột, được cha anh yêu thương, được mẹ nuông chiều. Ngay cả Thái hậu nương nương trong cung cũng nói không có cách nào trị được con khỉ nghịch ngợm này.

 

Hắn coi trọng ta, cả thế gian đều coi trọng ta. Ta không còn là cô nương bán bánh vô danh, bị chế giễu trong hậu viện Hầu phủ nữa, ta là Vệ Sơ Vũ được Thái hậu khen ngợi, được phu nhân của bậc đại nho yêu thương, được Hoài Nam vương phủ nâng niu trong lòng bàn tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/va-mat-tieu-nhiem/19.html.]

Tề Hoàn mang danh hiệu phu nhân của Hầu gia, nhưng lại bị người nhà họ Tiêu lạnh nhạt, nên trút hết oán giận lên ta. "Nghe nói Mạnh nhị phu nhân bị sảy thai, tổn hại thân thể, không còn khả năng sinh con nối dõi. Cũng không biết trong phủ có bao nhiêu thê thiếp, đã có ai sinh con đẻ cái chưa?"

 

Nói xong, nàng ta tự che miệng cười khẽ: "Ta không có ác ý, chỉ là cũng coi như có quen biết với Mạnh nhị phu nhân, nên muốn truyền lại chút kinh nghiệm nuôi dạy con cái."

 

Nàng ta ba năm sinh hai đứa, đắc ý lắm. Giá trị phụ thêm mà xã hội đặt lên người nữ nhân, đã trở thành vũ khí để nàng ta công kích ta.

 

Bao nhiêu năm rồi, nàng ta không g.i.ế.c được ta, cũng chẳng tiến bộ gì. Tay ta dưới ống tay áo nắm chặt lại. Đột nhiên, một bàn tay to lớn đặt lên nắm đ.ấ.m run rẩy của ta, bao bọc cả bàn tay ta trong đó. Ánh mắt hắn sáng rực, toàn là ý cười: "Thân thể phu nhân ta không có vấn đề gì. Chỉ là mấy năm trước ta bị ngã ngựa, có chút khó khăn trong việc có con. May mắn là, huynh trưởng ta khỏe mạnh, có cả con trai lẫn con gái, vương phủ có người kế thừa, cũng không cần ta phải cố gắng thêm."

 

Sự bảo vệ và thiên vị của Mạnh Lạc Xuyên dành cho ta, ta luôn hiểu rõ. Nhưng vẫn không ngờ rằng, hắn sẵn sàng hủy hoại danh tiếng của mình để bịt miệng thiên hạ, cũng để ngăn chặn đường vào cửa của các thê thiếp trong hậu viện.

 

"Làm phu nhân chịu thiệt thòi rồi, xin nàng hãy bao dung."

 

 

Loading...