Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vĩnh viễn không bao giờ gặp lại - 3

Cập nhật lúc: 2024-08-31 17:15:32
Lượt xem: 1,370

Phụ thân ta càng ngày càng lớn tuổi, việc kinh doanh cửa hàng cũng ngày càng đi xuống. Sức khỏe của người không được tốt lắm, người nằm ở trên giường, cố gắng mở to một đôi mắt đục ngầu nhìn ta: "Thẩm Trạm, ngươi không biết phu nhân của ngươi, mới là người có tiền nhất trong thành này hay sao?"

 

Quả thật, về mặt chính trị, Thẩm Trạm cực kỳ thông minh nhưng lại không biết chút gì về kinh doanh cả. Hắn càng không biết, trong một năm này, công việc kinh doah của ta đã mở rộng từ thành Thanh Châu đến mấy thành lân cận.

 

Cuối cùng hắn cũng để ý đến ta. Hắn cùng ta tính toán từng chút một lợi nhuận của những cửa hàng này. Dưới sự đồng tình của ta, hắn đã dùng tâm huyết ta có trong cả một năm mang đi giúp đỡ vô số dân chúng thành Thanh Châu. Dân chúng không khỏi cảm động đến rơi nước mắt.

 

Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất kể từ khi ta và Thẩm Trạm thành hôn tới nay. Hắn dạy ta viết chữ như thế nào cho đẹp, còn nắm lấy hai tay ta mà tận tình chỉ bảo. Dưới ánh nến mờ nhạt, ta nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của hắn.

 

Nét bút được viết xuống là tên của ta "Đỗ Thanh Lan". Ta còn học được cách mài mực trong những lúc rảnh rỗi. Khi Thẩm Trạm bận rộn cúi người trên thư án xử lý chính vụ, ta sẽ ở bên cạnh cổ vũ, động viên hắn.

 

Dần dần, các nha hoàn trong phủ không dám nói bậy nữa. Ta cũng dần quên mất sự tồn tại của trưởng công chúa. Trong năm đó, cuối cùng chúng ta cũng viên phòng.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Hắn ôm ta, dùng sức ôm thật chặt, vẫn chạm vào mắt ta bằng đôi bàn tay với những khớp xương sắc nhọn nhưng không còn gọi tên người khác nữa.

 

Hắn nói: "Thanh Lan, Thanh Lan, ta sẽ không bao giờ làm nàng thất vọng.”

 

Ta cũng hết lòng vì hắn, mỗi khi hắn gặp khó khăn vì lo lắng cho dân chúng thành Thanh Châu, ta sẽ chủ động đứng ra vì hắn bày mưu tính kế.

 

Ta cũng không muốn suy đoán xem trong khoảng thời gian này hắn đối tốt với ta, có phải bởi vì nhìn trúng điểm tốt của ta hay không. Ta chỉ biết, khoảnh khắc hắn cúi đầu hôn ta, ta cam tâm tình nguyện ngã vào vòng tay ấm áp của hắn.

 

Hắn nhìn ta bằng ánh mắt dịu dàng như vậy, khiến cho ta lầm tưởng rằng hắn thực sự yêu ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vinh-vien-khong-bao-gio-gap-lai/3.html.]

5

Thời gian vui vẻ trôi qua rất nhanh, tình trạng thiếu hụt tiền cứu trợ thiên tai hàng năm ở thành Thanh Châu bị một số người có dã tâm báo lên kinh thành. Hoàng đế giận dữ, sai người điều tra kỹ lưỡng sự việc. Tra xét một hồi, nước đục liền chảy tới chỗ Thẩm Trạm.

 

Thành thân ba năm, nếu không phải do ta chăm chỉ kinh doanh thì Thẩm phủ sớm đã nghèo rớt mồng tơi. Nhưng việc kinh doanh của ta lại biến thành bằng chứng cho thấy Thẩm Trạm ăn trộm kinh phí từ triều đình. Quan khâm sai không nói một lời liền áp giải Thẩm Trạm về kinh thành.

 

Ta khóc lóc thanh minh cho Thẩm Trạm. Hắn vươn tay ra từ trong lồng giam, xoa xoa đầu ta: "Sớm biết có ngày hôm nay, ta cũng sẽ không làm lỡ dở nàng.”

 

Ta khóc đến mức nước mắt nước mũi chảy tèm lem. Thẩm Trạm thật sự là một vị quan vô cùng tốt, đất đai trong thành Thanh Châu vốn rất cằn cỗi, nhưng trong năm năm hắn nhậm chức ở đây, cuộc sống người dân dần dần được cải thiện.

 

Mọi người cũng không muốn tin Thẩm Trạm vi phạm pháp luật triều đình, kéo nhau ngăn cản ở trước cửa thành Thanh Châu, không cho quan khâm sai dẫn hắn đi. Quan khâm sai không còn cách nào khác đành phải nhốt Thẩm Trạm trong ngục tối hẻo lánh trong thành Thanh Châu.

 

Phụ thân ta nhận được tin tức, gắng gượng chống đỡ bệnh tật, suốt đêm nhờ vả quan hệ, yêu cầu Thẩm Trạm đang ở trong lao ngục viết một phong thư hòa ly, cùng ta cắt đứt quan hệ. Ta nhận được phong thư hòa ly kia, nhìn thấy nét chữ Thẩm Trạm tự tay viết, nước mắt rơi như mưa.

 

(Thẩm Trạm và Đỗ Thanh Lan từ hôm nay trở đi hòa ly, từ nay về sau cắt đứt quan hệ, ai nấy đều vui mừng.)

 

Ta vừa khóc vừa nói với phụ thân: "Thư hòa ly cần phải có chữ ký của cả hai mới được tính, hiện giờ mới chỉ có một mình Thẩm Trạm ký tên, con không đồng ý hòa ly.”

 

Phụ thân khuyên ta: "Nữ nhi ngốc của ta, Thẩm Trạm căn bản chưa từng thích con. Con có biết Thẩm Trạm vốn là tân khoa Trạng Nguyên hay không? Bởi vì phụ mẫu Thẩm Trạm ở kinh thành phạm tội bị xử trảm cho nên Thẩm Trạm mơi bị liên lụy, tuổi còn trẻ đã bị phân đến làm quan ở thành Thanh Châu hẻo lánh này.”

 

Ta lắc đầu, ta biết Thẩm Trạm vốn tài giỏi hơn người, nhưng ta cũng không biết chút nào về chuyện cũ của hắn. Ta thật ngốc, nếu như ta nhạy cảm hơn một chút, có lẽ sẽ phát hiện ra, thời điểm hai người chúng ta thành thân, phụ mẫu Thẩm Trạm vốn không có mặt.

 

"Ồ, vậy con cũng không biết Thẩm Trạm ở kinh thành có một thanh mai trúc mã, chính là vị công chúa mà đương kim thánh thượng sủng ái nhất hay sao?" Phụ thân ta ngồi trên xe lăn, ung dung nói "Thẩm Trạm cưới con, còn có một phần nguyên do khác, đó là vì con rất giống vị công chúa đó."

 

Loading...