Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

VỢ À, ANH THUA RỒI - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-08-15 19:45:09
Lượt xem: 250

 

12.

 

Nửa đêm bị đánh thức bởi cái nóng, tôi mơ màng duỗi tay ra đẩy, lại chạm phải một cơ thể nóng bỏng, đàn hồi.

 

Mở mắt ra, dưới ánh trăng, hình dáng của Thịnh Vũ dần trở nên rõ nét, lông mày rậm có phần nghênh ngang hơi nhếch lên, lông mi dài và cong, chiếc mũi cao thẳng đang thở đều đều.

 

Ngủ cũng thật say mà.

 

Nhưng anh ấy ôm tôi ngủ khi nào? Tôi nhớ là trước khi ngủ, tôi đã uống nước gừng đường đỏ do anh nấu, rồi cảm thấy cơ thể ấm lên, không biết đã ngủ lúc nào.

 

Người này lại nhân dịp tôi không chú ý lén leo lên giường, nhưng tôi… cũng không muốn đẩy anh ra.

 

Dù toàn thân anh đang nóng như lửa.

 

Ngôn Chi Oánh à, ngươi dễ dàng bị hạ gục như vậy sao?

 

Đừng quên, Thịnh Vũ là tay chơi nổi tiếng, được công nhận là “thiếu gia tiêu tiền như rác”, ngươi chắc chắn muốn mình sa vào sao?

 

Tôi hít một hơi sâu, không thể không khẳng định rằng người đàn ông này có đủ sức hút để khiến tôi hơi động lòng.

 

Khi Thịnh Vũ mơ màng gọi tên tôi: “A Oánh… ôm…”

 

Ngay lập tức sau đó, anh đưa tay lên ôm tôi, hơi thở ấm áp phả ra trên đỉnh đầu tôi.

 

Tôi ngẩng đầu, nhìn đôi môi như cánh hoa của anh, không kìm nổi mà nhẹ nhàng cắn một cái.

 

13.

 

Khi tỉnh dậy, Thịnh Vũ đã rời khỏi giường.

 

Phía bên kia giường còn ấm nhẹ, chứng tỏ anh đã từng ở đây.

 

Sau sự việc tối qua, tôi lại phải đối mặt với vấn đề thiếu lụa để may váy cưới.

 

Hơn nữa, Trương Phi Phàm bị đánh thành như vậy, tôi nghĩ ông ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

 

“Sao không ngủ thêm chút?”

 

Lúc này tôi mới nhận ra Thịnh Vũ đang ngồi trên sofa, đã thay đồ chỉnh tề, ánh mắt chằm chằm nhìn tôi.

 

“Studio còn nhiều việc phải xử lý.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vo-a-anh-thua-roi/chuong-9.html.]

Thịnh Vũ bước đến, đưa cho tôi một tấm danh thiếp: “Đây là bạn của tôi, tôi đã nói với anh ta rồi, em cứ liên hệ trực tiếp với anh ta là được.”

 

Hóa ra anh đã nghe hết những lời phàn nàn của tôi tối qua và cũng mất công giúp tôi giải quyết những vấn đề gây đau đầu này.

 

“Cảm ơn…”

 

Lúc này, tôi không biết phải làm gì ngoại trừ việc nói cảm ơn.

 

Nhưng Thịnh Vũ nhanh chóng nhận ra ý nghĩ của tôi, vội vàng dừng lại.

 

“Không cần phải nói cảm ơn, mặc dù chúng ta chỉ là vợ chồng danh nghĩa, nhưng cũng coi như là bạn bè, đây chỉ là chuyện nhỏ.”

 

“Ừ.”

 

Nếu anh đã nói vậy, tôi cũng không cần phải khách sáo nữa.

 

“Về phía Trương Phi Phàm, em cũng không cần phải lo lắng, tôi đã xử lý rồi. Từ giờ trở đi, đừng hợp tác với loại người như vậy nữa.”

 

“Được.”

 

Bỗng dưng tâm trạng tôi rất tốt, vui vẻ thưởng thức cháo anh nấu.

 

Mmm! Ngon quá!

 

Không ngờ nhìn anh trông không nghiêm túc, mà nấu ăn lại rất giỏi, ít nhất còn tốt hơn tôi nhiều.

 

Thịnh Vũ chỉnh tóc trước gương, điện thoại reo lên, anh trực tiếp ấn vào chế độ loa ngoài.

 

“A Vũ, chúc mừng sinh nhật!”

 

Hả? Hôm nay là sinh nhật của anh? Vậy tôi có nên làm chút gì đó không?

 

Nhưng giọng nói này… lại khác với hai người trước.

 

Thịnh Vũ liếc nhìn tôi, nói vào điện thoại: “Cũng chỉ có cô nhớ thôi, tối nay cùng ăn cơm nhé.”

 

Thôi, anh đã có hẹn, tôi cũng chẳng muốn chen vào.

 

Tôi ăn cháo xong thì lập tức rửa bát rồi nói với Thịnh Vũ đang nghe điện thoại: “Tôi đi trước.”

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

Thịnh Vũ vẫn đang nói chuyện điện thoại, gật đầu với tôi, vẻ mặt không mấy quan tâm.

 

Suýt chút nữa thì rơi vào bẫy, may mà kịp thời thoát ra.

 

Loading...