Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-07-31 20:33:58
Lượt xem: 51
Chương 231. -
Thời Oánh rất muốn khuyên thiếu niên nên nhìn nhiều cô nương khác, nhưng sua khi nghe được lời nói dịu dàng của thiếu niên, lại cảm thấy có chút không đành lòng.
Đang lúc Thời Oánh đang chọn lời, Hoa Hoa đẩy nàng ấy, đột nhiên hỏi: "Tỷ tỷ xinh đẹp, xung quanh đây có phải có chút tối không?"
Thời Oánh nghe vậy hơi ngước mắt lên, nhìn về phía bầu trời bị mây đen che lại, trước mắt đột nhiên có từng ngôi sao phát ra ánh sáng chói mắt.
Treo trên đầu, giống như có thể đụng đến.
Thời Oánh hơi ngửa đầu, đôi mặt xinh đẹp giống như chìm vào từng đèn ngôi sáng, sáng ngời trong suốt.
Có lúc, động lòng chỉ cần một cái chớp mắt.
Xung quanh có gió nhẹ thổi đến, từng đèn ngôi sao theo gió rơi xuống giống như mưa sao băng vậy.
Hoa Hoa nói: "Ở quê hương của ta, cái này được gọi là mưa sao băng. Tỷ tỷ xinh đẹp, cầu nguyện với sao băng sẽ rất linh đó."
Đây là cách nói mà Ngu Tri Dao dạy hắn ta.
Lần đầu tiên Thời Oánh nghe được chuyện này, lông mi của nàng ấy hơi run, sau khi dừng lại hai hơi thở, lập tức đưa tay về phía trước, thế nhưng ngôi sao màu bạc lại không rơi vào trên tay nàng ấy.
Rơi xuống đất rồi thoáng biến mất.
Đều là cảnh hư ảo.
Thời Oánh đưa tay ra muốn bắt lại, chẳng biết lúc nào Hoa Hoa đã đi tới trước người nàng ấy, đừng dưới ảo cảnh mưa sao băng, thả một đèn ngôi sao nho nhỏ chói mắt vào lòng bàn tay của nàng ấy.
Thiếu niên giống như tắm mình vào ánh sáng sáng chói, hắn ta cười lộ ra răng hổ đáng yêu, cười nói: "Tỷ tỷ muốn ngôi sao, ta cho tỷ tỷ."
Thời Oánh từ từ rủ tròng mắt xuống, sau khi thấy đèn ngôi sao trong lòng bàn tay, hàng mi dài đen nhánh hơi run một chút.
Một đêm nay, sau khi Thời Oánh giấu túi thêu xấu xí kia, lại tiếp tục giấu đèn ngôi sao không bắt mắt nhưng vô cùng sáng lạn này.
Thời Oánh tiếp nhận sự dịu dàng của Hoàng phu, lại giấu đồ người khác tặng, thật sự rất chột dạ.
Tuy nói Ma tộc tam thê tứ thiếp, hoặc là ba phu bốn thị đều rất thường gặp, nhưng một nhánh huyết mạch của nàng và đệ đệ, cha nương đều là bạn lữ duy nhất của nhau.
Ít nhiều gì Thời Oánh cũng bị ảnh hưởng, cộng thêm nhìn nhiều người có nhiều thê nhiều thiếp, nhiều phu thị tranh cãi ầm ĩ, cho nên mới bắt đầu chỉ muốn nạp một Hoàng phu mình thích, kéo dài huyết mạch.
Bây giờ đúng là đã nạp Hoàng phu mình thích, nhưng có hai thiếu niên không sợ c.h.ế.t len lén khiêu khích nàng ấy.
Trong lòng Thời Oánh có chút bối rối.
Một chút hoảng hốt này vào một ngày Linh Tu lại tự mình nấu đồ ăn đưa đến cho nàng ấy mùi vị ngày càng hợp khẩu vị của nàng ấy, trái tim đập loạn nhịp đạt đến tận cùng.
Nhìn như Linh Tu không tranh không đoạt, nhưng lại len lén phí nhiều tâm tư vào thức ăn, len lén bắt lấy dạ dày của Đại Ma vương, từ từ nắm bắt tình yêu vào tay.
Trong ngày thường đi trong thành nhìn thấy thứ đồ lấp lánh quần áo xinh đẹp cũng sẽ mua tặng nàng ấy, nghiêm túc quan tâm như một cặp phu thê.
Mặc dù Linh Tu sẽ không tạo ngạc nhiên mừng rỡ như Hoa Hoa, nhưng hành động tình cảm từ từ này cũng rất chạm vào lòng người.
Cho đến ba tháng sau, Đại Ma vương t
xuôi gió xuôi nước lần đầu tiên sinh ra tâm trạng buồn rầu.
Một người là chính phu mạnh mẽ dịu dàng săn sóc.
Một người là mèo con đáng yêu biết tạo kinh ngạc mừng rỡ.
Một người là thiếu niễn chững chạc canh giữ bên cạnh cố gắng chăm sóc mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-231.html.]
Ừm...
Nàng ấy khẳng định trời đời này không phải mình là nữ nhân duy nhất đồng thời động lòng với ba người nam nhân đi?
Đại Ma vương bắt đầu buồn rầu.
Cho dù có Hoàng phu, nàng ấy vẫn rất ít kinh nghiệm trong chuyện tình cảm.
DTV
Vì vậy, nàng ấy trái lo phải nghĩ, gọi đến hai người Ngu Tri Dao và Kỷ Phù thoát kiếp độc thân trong tiểu đội sáu người đến.
Đúng vậy Kỷ Phù không còn độc thân nữa.
Lúc đầu Kỷ Phù vì viết vở kịch ẩn núp, cũng cho mình một thân phận --- đạo lữ của nhóc ngốc Bạch Vũ.
Dù sao sáu người bọn họ sớm chiều ở bên nhau, nếu như nàng ấy không tự tiêu thụ người nội bộ thoát kiếp độc thân, lâu dài ở dưới cùng mái hiến với Hoa Hoa và Linh Tu, rất dễ dàng làm cho Đại ma vương sinh lòng cảnh giác với nàng ấy?
Kỷ Phù thông minh cũng cho mình một vở kịch thoát kiếp độc thân, bốn người hai đôi, bên trong tiểu đội chỉ có hai người độc thân duy nhất theo đuổi Đại Ma vương.
Ngu Tri Dao và Kỷ Phù là đạo lữ tương lai của nhóc con nhà mình, lại còn quen biết hai thiếu niên luôn trêu chọc trái tim của nàng ấy, Thời Oánh tìm các nàng để nghĩ cách cho mình.
Hai người lẳng lặng nghe xong vấn đề của Đại Ma vương, đều ngẩn ngơ.
Tuyệt đối không ngờ đến nha!
Vở kích "Tình yêu của Đại Ma vương" lại thành công những hai người như thế!
Ngu Tri Dao chờ Thời Oánh bày tỏ xong, lập tức hỏi: "Tỷ tỷ xinh đẹp, ý của ngài là đều động lòng với ba nam nhân đúng không?"
Mặt của Thời Oánh hơi đỏ ửng, lắp bắp nói: "Hình như... Hình như là như vậy?"
Thời Oánh suy nghĩ một chút, lại nói thêm một câu: "Nhưng bọn họ quá nhỏ. Ta đã sống năm sáu trăm tuổi rồi."
"Tuổi tác không phải vấn đề thưa bệ hạ!" Kỷ Phù có ý đồ tẩy não nàng ấy: "Bệ hạ, lúc trước ta ở Vân giới, thúc thúc hai ngàn tuổi của ta cùng với một vị nữ đệ tử khoảng hai mươi tuổi kết thành đạo lữ đó."
"Cái gì..." Thời Oánh có chút kinh ngạc, "Hai ngàn tuổi không phải sắp gần đất xa trời rồi sao? Đây tương đương với một ông lão bước một chân vào quan tài cưới cô nương Nhân tộc mới trưởng thành?"
Kỷ Phù rất muốn nói tu sĩ có thuật bảo dưỡng dung nhan hai ngàn tuổi cùng không khác gì hai mươi tuổi. Nhưng khi nàng ấy nghe được lời của Thời Oánh, lời muốn nói nghẹn trong cổ họng.
Thật xin lỗi, thúc thúc, hình ảnh này thật cay mắt.
Ngu Tri Dao đúng lúc nói: "Tỷ tỷ là để ý đến vấn đề tuổi tác sao? Có còn những chuyện khác hay không?"
Thời Oánh do dự gật đầu: "Hoàng phu đối với ta rất tốt, một lòng một ý, nếu như ta có suy nghĩ nạp thêm người, sợ làm chàng ấy đau lòng."
"Chàng ấy trăm ngàn cay đắng tìm Hắc ma thạch vì ta, ta không thể phụ chàng ấy được." Thời Oánh sờ vòng tay đen nhánh trên cổ tau, vẻ mặt dần trở nên kiên định.
Một vòng ta Hắc ma thạch tượng trưng cho sự trung trinh của người yêu, vững vàng khóa Thời Oánh lại.
Ngu Tri Dao nhìn vẻ mặt của nàng ấy, đề nghị: "Nếu không để cho Hoa Hoa và Linh Tu cũng đi tìm?"
"Không được."
Thời Oánh không chút suy nghĩ từ chối ngay, "Hắc ma thạch là linh vật hiếm thấy của Ban Sinh thú, mà bọn chúng đều là ma vật Quy Nhất cảnh thậm chí là Thiên Nhân cảnh, Hoa Hoa và Linh Tu đi tìm, nhất định sẽ bỏ mạng."
Trọng giọng nói của Thời Oánh có mấy phần thương tiếc: "Ta không cần bọn họ dùng Hắc ma thạch để chứng minh cái gì cả."
Những lời này rất thú vị nha.
Không cần Hoa Hoa và Linh Tu chứng minh thích nàng ấy, nhưng trước đó lại để Vân Diễn đi tìm.
Trong này có lẽ suy nghĩ tu vi của Vân Diễn cao thâm, Hoa Hoa và Linh Tu thì tu vi còn nhỏ yếu, nhưng có lẽ, lúc mới bắt đầu có thể là Thời Oánh không chắc chắn tâm ý của Vân Diễn dành cho mình?
Cho nên phải dùng đến Hắc ma thạch để chứng minh.