Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 234

Cập nhật lúc: 2024-07-31 20:38:56
Lượt xem: 57

Chương 234. -

 

"Cái gì?" Linh Tu hơi thay đổi sắc mặt: "Kỷ Phù nói gì?"

Vân Diễn thấy hắn ta còn có ý định che giấu chuyện này, cuối cùng nhíu mày nói ra thân phận của mình: "Ta chính là đệ đệ ruột của tôn giả mất tích trong lời đồn kia, ta cần phải biết nội loạn của Vân Cảnh thánh địa là xảy ra vào lúc nào?

"Ta đã biết, các ngươi là người đến từ mấy ngàn năm sau." Vân Diễn ném lệnh bài chứng minh thân phận lúc trước thu lại giấu trong tay áo đưa cho hắn ta.

Linh Tu nhìn chằm chằm hai lần: "Ngươi cũng có lệnh bài có thể chứng minh thân phận, ta tin tưởng ngươi."

Linh Tu nói xong, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quyển "Ghi chép chuyện lớn của Vân Cảnh thánh địa" đã có sửa chữa, bên trong đơn giản ghi lại lịch sử phát triển và tuyết thời gian xảy ra chuyện của Vân Cảnh thánh địa.

Hắn ta đưa sách đến, thở dài nói: "Sau khi Vân Cảnh thánh địa tự nội loạn, tông môn lớn nhỏ mọc lên như măng mọc sau cơn mưa, nhất là Thần Loan cung và Trường Trạch môn, cùng đè ép tông môn ta một đầu."

Mấy ngàn năm trước đúng là Vân Cảnh thánh địa nội loạn, nội bộ phân tranh làm cho Vân Cảnh thánh địa bị thương nặng, nhưng dưới sự cố gắng của các vị tiền bối, nghỉ ngơi lấy lại sức nhiều năm Sau đó Vân Cảnh thánh địa được giao vào tay Minh Tiêu tôn giả, từ đó về sau trở nên ngày càng huy hoàng.

Trừ Thần Loan cung ra, những đại tông môn quật khỏi cùng thời đều sa sút,

Chẳng qua quyển sách này không có ghi chép thời huy hoàng, trước đó bọn họ đã động tay động chân, xóa bỏ lịch sử phía sau đi.

Bên trong còn thêm một ít trận Ma tộc công kích nữa.

Vân Diễn càng xem càng nhíu mày.

Tùy nói quyển sách ghi chép rất đơn giản, nhưng chuyện nên viết cũng có trong đó, hắn ta không có lý do nghi ngờ nó là giả.

"Ta đã biết đại khái chuyện này xảy ra lúc nào." Sắc mặt Vân Diễn âm trầm: "Linh Tu, có phải ngươi biết Vân Cảnh thánh địa sẽ gặp nạn, cho nên mới lấy lòng Thời Oánh, muốn đứa con của nàng? Có phải ngươi đã thấy quyển cổ thư bên trong tàng Thư các không?"

Linh Tu: ?

Mặc dù không biết cổ thư gì đó, nhưng vẫn gật đầu.

DTV

Vì vậy Linh Tu làm bộ nghiêm túc gật đầu.

"Ta biết mà ta biết mà!" Vân Diễn nắm chặt quyển sách kia trong tay, đi qua đi lại bên trong phòng: "Ta cũng biết ngươi cũng muốn có một đứa bé nhân ma có huyết mạch mạnh mẽ. Tục truyền nếu đứa bé được sinh ra từ Nhân tộc có huyết mạch mạnh mẽ và Ma tộc có huyệt mạch mạnh mẽ, lực lượng có thể vượt ra tưởng tượng của mọi người, thậm chí đủ để hủy diệt toàn bộ Ma tộc!"

Linh Tu nghe được sự thật kinh thiên động địa: !

Cảm ơn, vốn dĩ hắn ta không biết, bây giờ đã biết rồi.

"Cổ thư từng ghi lại, huyết mạch hai bên càng mạnh, càng có thể tạo ra nhóc nhân ma có lực lượng càng cường đại." Vân Diễn trầm giọng nói: "Ta không biết lần này có được không. Nếu như không thể, huyết mạch của ngươi cũng không tệ, cũng có thể thử một lần."

Linh Tu sửa sang lại quần áo, từ từ đứng dậy, đôi mắt sáng như đúc: "Mục đích của ta và tiền bối giống nhau. Muốn đứa bé kết hợp với Ma vương, nếu lực lượng đáng sợ, là có thể tiêu diệt Ma tộc thay Nhân tộc, hoàn toàn chấm dứt mỗi hai mươi năm có một lần Ma tộc tập kích!"

"Hai mươi năm?" Vân Diễn hoảng sợ: "Không phải năm mươi năm một lần sao?"

Linh Tu hơi rũ mi mắt xuống, lắc đầu nói: "Mấy ngàn năm sau, đã là hai mươi năm một lần Ma tộc tập kích. Dưới sự tập kích của Ma tộc Nhân tộc và Yêu tộc khổ không thể tả."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-234.html.]

Vân Diễn không ngờ mấy ngàn năm sau Ma tộc lại lớn mạnh như vậy, bàn tay nắm chặt lộ ra gân xanh, nhíu mày suy nghĩ: "Chẳng lẽ là ma chủng của ta và Thời Oánh thất bại? Ma chủng không phải là loại sinh ra đã có sức mạnh cường đại?"

Linh Tu nhìn vẻ mặt u ám của hắn ta, bắt đầu hỏi thăm xa gần: "Tiền bối, không biết tên họ đứa bé của Ma vương và ngài là gì? Có lẽ là người có tiếng tăm lừng lẫy của Vân Cảnh thánh địa ta."

Vân Diễn ngước mắt lên, lại nhìn "Ghi chép những chuyện lớn của Vân Cảnh thánh địa", thuận miệng nói: "Ta đã sớm nghĩ xong rồi, gọi nó là Vân Sinh."

Linh Tu: ?

Hắn ta thiếu chút nữa không nhịn được chửi tục.

Không nghĩ đến thật đúng là sinh ra một đại lão?

Vân Diễn nhìn thấy vẻ không đúng trên mặt hắn ta, lòng có chỗ khác thường: "Sao vậy? Ngươi nghe qua Vân Sinh?"

Linh Tu lộ ra mỉm cười lúng túng nhưng không mất đi lễ phép: "Tiền bối, không chỉ có ta nghe qua cái tên Vân Sinh này. Mấy ngàn năm sau toàn bộ Vân giới đều biết tiền bối Vân Sinh này. Ở chỗ chúng ta, ba ngàn năm trước tiền bối Vân Sinh đã thành công phi thăng."

Vân Diễn nghe xong cũng không lộ ra vẻ vui mừng, chẳng qua là hơi kỳ lạ hỏi hắn ta: "Trước khi nó phi thăng, có hủy diệt Ma tộc không?"

Linh Tu khẽ run, ngay sau đó lắc đầu một cái.

“Không có."

Vân Diễn vẫn chú ý động tác nhỏ của Linh Tu, phát hiện cử chỉ hành động của đối phương đều không có bất kỳ khác thường nào, rõ ràng là đều theo bản năng cho nên hắn ta tin một nửa.

Sau khi biết chuyện này, rốt cuộc Vân Diễn không kiềm chế được chửi thề một tiếng: "Phế vật!"

"Ma chủng chính là ma chủng, cho dù mang về Vân Cảnh thánh địa ta cũng vẫn không đổi được bản tính lợi ích của ma." Thân hình của Vân Diễn che kín ánh nến, trên mặt lộ ra vẻ hối hận.

Mặc dù thanh niên mím chặc môi mỏng, nhưng Linh Tu vẫn nhìn ra được chút nghiếng răng nghiếng lợi của hắn ta.

Vào giờ phút này, Linh Tu nhạy bén nhận ra cơ hội đã đến, bắt đầu tiến hành vận dụng đầu óc.

Hắn ta nhớ đến các loại đề nghị mọi người cho mình, trong đó có một câu chuyện Tiểu Ngư nói rất phù hợp với giờ phút này.

Vì vậy Linh Tu tìm đúng thời cơ hỏi: "Tiền bối, hoàn cảnh sinh hoạt thuở nhỏ, sẽ ảnh hưởng đến nhận biết cùng với hình thành tình cách của một đứa bé. Lần này ngài định sau khi Ma vương sinh đứa bé ôm về nuôi dưỡng sao?"

Vân Diễn không có chút do dự: "Nhất định là phải ôm về nuôi dưỡng, nếu như ở lại Ma tộc không phải ngày sau sẽ biến thành một cây đao của Ma tộc g.i.ế.c hại Nhân tộc ta sao?"

"Cho nên sau khi tiền bối mang người về, thuở nhỏ tiền bối Vân Sinh lớn lên ở Vân Cảnh thánh địa, cũng không có đào tạo ngài ấy có được hận ý khắc cốt ghi tâm với Ma tộc, chỉ một lòng nghiêm túc tu luyện, rồi phi thăng." Linh Tu nói: "Tất nhiên, những chuyện này đều dựa theo kết quả mà ta suy đoán ra."

Vân Diễn sầm mặt lại, cười lạnh một tiếng: "Không có hận ý khắc cốt với Ma tộc? Vậy ta ném nó vào trong đống Ma tộc, từ nhỏ đến lớn, năm lại qua năm, nhìn thử xem nó có cảm nhận được không!"

Linh Tu: "..."

Hắn ta suýt chút nữa không nhịn được đốt một cây nến cho tiền bối Vân Sinh, quá thảm, có một người cha lòng dạ độc ác như vậy.

"Nhưng dù sao ma chủng cũng là người có huyết mạch Ma vương, có huyết mạch dẫn dắt, khó tránh khỏi không có hiểu được ý phải hủy diệt toàn bộ Ma tộc." Linh Tu cúi đầu suy nghĩ chốc lát: "Nếu tiền bối tin ta, trái lại ta có một đề nghị có thể dùng được."

Vân Diễn hơi liếc mắt, Linh Tu mở miệng, nói năng có khí phách: "Để cho ma chủng bị Ma vương chán ghét vứt bỏ! Để cho ma chủng hận toàn bộ Ma tộc!"

Loading...