Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 353
Cập nhật lúc: 2024-08-06 11:51:55
Lượt xem: 23
Chương 353. -
Ánh mắt Thánh nữ cô cô nhìn nàng ấy càng nóng bỏng, sau khi biết được chuyện của Kỳ Phù, lập tức lấy vỏ rùa từ trong tay áo, bói một quẻ cho nàng.
Lực lượng linh hồn vô hình chập chờn tản ra, những hoa văn rạn trên mai rùa sáng lên từng cái một, giống như tạo thành một hoa văn phát sáng, hiện ra hình ảnh không rõ ràng lắm.
Kỳ Phù nhìn thấy đại quân chân chính của Ma tộc toàn bộ tấn công đến, Nhân tộc Yêu tộc liều mạng chống đỡ. Ba tộc tranh nhau, lá bài tẩy sử dụng hết, tất cả mọi người đều hợp lại dùng đến lực lượng cuối cùng.
Từng cường giả Thiên Nhân cảnh c.h.ế.t đi, lúc bọn họ đối chiến không khống chế tu vi, uy lực chấn động của những sát chiêu kia, đủ để gây họa cho người xung quanh.
Cuộc chiến này không có người thắng.
Ngu Tri Dao nhìn thấy Minh Tiêu tôn giả luôn bình tĩnh ôn hòa dùng mạng tế trận, diệt trừ ba đội ngân giáp toàn Thiên Nhân cảnh, còn làm chậm tiến trình tấn công của Ma tộc.
Trong ngày thường, Phong chủ Kiếm Hoa phong không nghiêm túc, có thể đánh nhau thành một đoàn với các đệ tử, lúc này vì bảo vệ đệ tử sau lưng, chiến đến m.á.u thịt nát bét.
DTV
Ngay cả hài cốt cũng không để lại.
Hốc mắt Kỷ Phù ửng đỏ, hơi nghiêng đầu, không dám nhìn hình ảnh thê thảm này.
Thánh nữ cô cô nhẹ nhàng vẫy tay, đóng hình ảnh, mai rùa lại khôi phục như ban đầu. Bà cúi đầu, ngón tay trắng nõn tiếp tục sờ mai rùa trước mặt, hình như là muốn tìm một con đường sống thay nàng ấy.
Hình như con đường sống này rất khó tìm được. Thánh nữ bói hồi lâu, cuối cùng ngón tay ngưng ra một giọt m.á.u vàng, rơi vào mai rùa.
Giọt m.á.u vàng này rơi xuống, Thánh nữ cô cô giống như mất đi sự sống, tóc mai ướt đẫm mồ hôi, đôi môi hồng nhuận của trở nên trắng bệnh.
Hoa văn rạn trên mai rùa lại sáng lên, từng hoa văn nối hiện ra giữa không trung một hình ảnh vô cùng mơ hồ.
Đợi lúc hình ảnh hoàn toàn ngưng tụ, bên trong lộ ra dung mạo của một cô nương.
Kỳ Phù: !
Nàng ấy dùng hết sức lực, mới không để cho mình hét lên một tiếng.
Sao lại là Tiểu Ngư?!
Thánh nữ cô cô thu ngón tay, hình ảnh biến mất, ho khan một tiếng, "Nàng, chính là con đường sống."
Kỳ Phù lấy lại tinh thần, lập tức lấy thuộc trị thương ra.
Thánh nữ cô cô cũng không từ chối, sau khi uống xong thì nói: “Người này là thể chất may mắn, chỉ cần giết, cướp khí vận, sẽ có thể phá được cục diện tương lai kia."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-353.html.]
"Chẳng qua đáng tiếc." Thánh nữ cô cô lắc đầu: "Ngươi đã phi thăng vào Hỗn Độn giới, không có cách nào trở về hạ giới, đoạt may mắn này, nghịch thiên cải mệnh."
Kỳ Phù: ?
Nàng lập tức hỏi ra nghi vấn từ tận đáy lòng: "Nếu may mắn đã ở trên người này, sao không để cho người này đi phá vỡ kết cục tương lai kia ?"
"Không được." Thánh nữ cô cô bác bỏ: "May mắn của người này là trời cao giao cho, người ngoài cướp mới có thể nghịch thiên cải mệnh, mới có năng lực phá tử cục."
Mặc dù Kỳ Phù không biết đoạt may mắn rồi làm sao phá tử cục, nhưng nàng cảm thấy thiên đạo này có chút hơi không tuân theo chuẩn mực.
Rõ ràng là ngươi tặng không thể chất cho người ta, nhưng lại không làm gì, còn để người khác g.i.ế.c rồi cướp mới là nghịch thiên cải mệnh.
Đât là chuyện người bình thường có thể nghĩ ra sao?
Chó nghe cũng phải lắc đầu.
"Ta biết rồi." Kỳ Phù như có điều suy nghĩ gật đầu: "Cảm ơn cô cô."
Thánh nữ cô cô phất tay với nàng ấy: "Ngươi đã phi thăng, đừng cố chấp về chuyện hạ giới. Cố gắng tu luyện thuật bói toán, mới có thể bảo vệ được người tương lai ngươi muốn bảo vệ.”
Kỳ Phù yên lặng, sau hai hơi thở, thấp giọng vâng một tiếng, sau đó lui ra.
Thánh nữ cô cô nhìn bóng lưng cô đơn của nàng ấy, than thở một tiếng.
Lúc người trong cuộc xoay người đi, vẻ mặt như có điều suy nghĩ trong nháy mắt đã thả lỏng.
Vạn vật trên thế gian, tất cả đều tuân theo nhân quả.
So sánh với giải thích của người ngoài, nàng ấy càng tin tưởng phán đoán của mình.
Dù cho phán đoán sai cũng không sao cả.
Viết tiểu thuyết nhiều năm cho mọi người, vì lấy tư liệu thực tế mà xem vô số sách ly kỳ cổ quái. Nàng ấy tin tưởng con đường sống khó khăn hơn nữa đều không phải là hy sinh ai cả, nhất định còn có những phương pháp khác có thể ngăn cản lần tai nạn này xảy ra.
Chúng sinh là mạng.
Tiểu Ngư cũng là mạng.
Hơn nữa, nếu thiên đạo đã muốn Tiểu Ngư chết, cần gì phải vòng vo ban cho nàng may mắn?
Không bằng ngay từ đầu ban vận xui đến, để cho Tiểu Ngư gặp tai nạn liên tục.
Kỳ Phù mắng trong lòng: Trừ phi thiên đao có bệnh thần kinh.