Vương Gia Thay Nước Suốt Đêm - Chương 11: .
Cập nhật lúc: 2024-08-05 12:16:09
Lượt xem: 320
Cú ngã này thật sự rất nghiêm trọng, khiến ta nhớ lại tất cả mọi chuyện ở kiếp trước.
Đại ca bị thiếp thất của huynh ấy hạ độc chết.
Ta bị muội muội hạ độc chết.
Rõ ràng biết chén trà đó có độc, ta vẫn uống.
Độc dược phát tác rất nhanh, ta thậm chí còn không chịu đựng nổi mấy canh giờ.
Tại sao lại uống chứ?
Có lẽ là vì điều tra ra chân tướng cái c.h.ế.t của đại ca, nhưng lại không thể báo thù, trong lòng uất ức.
Cũng có lẽ là vì biết được từ miệng muội muội rằng trong lòng Tuyên Vương có một bạch nguyệt quang, hơn nữa bạch nguyệt quang này là người hắn ta quen biết khi ở trong chùa.
Cũng có lẽ là vì cha mẹ tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, một đêm bạc đầu, mẫu thân suy sụp tinh thần, phụ thân chán nản, không còn thiết tha với công danh.
Sự thật quá mức đau lòng.
Sau khi sống lại, ta đã quên hết.
Chỉ nhớ rõ phải tránh xa Tuyên Vương, cứu lấy ca ca.
Cú ngã này đã đánh thức tất cả ký ức của ta.
Ta nôn ra một ngụm máu.
Hồng Diệp đứng bên cạnh nhanh chóng lấy khăn tay lau khóe miệng cho ta, sau đó đưa một chén nước ấm đến bên môi ta.
Lục La hớt hải chạy ra ngoài hô lớn:
"Tiểu thư tỉnh rồi!"
Tuyên Vương tóc tai rối bời chạy vào, ôm chầm lấy ta:
"Vân Nhu, Vân Nhu, cuối cùng nàng cũng tỉnh, ta ... ta ... suýt chút nữa bị đại ca vợ dọa c.h.ế.t rồi."
Ta ra sức đẩy hắn ra, nhưng không được.
Lạnh lùng hỏi hắn:
"Người trong bức tranh là ai?"
Tuyên Vương buông ta ra, im lặng một lúc lâu mới nói:
"Nàng nhớ ra rồi sao? Tên hòa thượng kia thật là vô dụng, chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong."
Ta lạnh lùng liếc hắn ta.
Tuyên Vương rụt cổ:
"Đừng nhìn ta như vậy, người trong tranh chính là nàng! Chính là nàng!"
Ta "Phụt" một ngụm m.á.u vào mặt hắn.
Nói bậy.
Ta chưa từng đến ngôi chùa mà hắn ta từng ở, tiểu nha đầu trong tranh giống ta đến tám phần kia sao có thể là ta được!
"Chẳng lẽ nàng quên rồi sao, mỗi khi đến ngày rằm và mùng một hàng tháng, đại ca nàng đều đến chùa."
Nghe hắn ta nói vậy, ta chợt nhớ ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vuong-gia-thay-nuoc-suot-dem/chuong-11.html.]
Đại ca bát tự nhẹ, cha mẹ sợ huynh ấy c.h.ế.t yểu, nên mỗi tháng vào ngày rằm và mùng một đều đưa huynh ấy đến Hoàng Giác tự ở lại một đêm.
Còn ta xung khắc với chùa chiền, mỗi lần đến đó đều bị cảm lạnh, cho nên cha mẹ không bao giờ đưa ta đi cùng.
"Lúc nhỏ, đại ca nàng nhận ta làm đệ đệ, thường xuyên lén lút dẫn ta xuống núi."
"Huynh ấy luôn miệng khen ngợi muội muội là người tốt nhất trên đời, ta cũng cảm thấy như vậy."
Nói xong, hắn ta đỏ mặt nói:
"Lúc nhỏ nàng mập mạp như cục bột, chỉ cần véo nhẹ một cái là sẽ để lại dấu vết."
"Có lần bị đại ca nàng phát hiện ta lén lút xuống núi tìm nàng, huynh ấy liền đề phòng ta, không cho ta gặp nàng nữa."
"Ta tức giận, liền trộm bức tranh huynh ấy vẽ nàng."
Nói đến đây, hắn ta mới ngượng ngùng nói:
"Đó là lần đầu tiên ta ăn trộm."
"Sau này, ta học được cách vẽ tranh, mỗi năm đều vẽ rất nhiều tranh về nàng."
Ta chợt nhớ đến câu nói "Tên hòa thượng kia" của hắn.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
"Nói đi, tên hòa thượng kia là chuyện gì?"
Hắn ta tránh né chủ đề này, nghiêm túc nói:
"Ta đã cho người thẩm vấn nữ y kia, nàng ta là gian tế của nước địch, lần theo manh mối của nàng ta, chúng ta đã bắt được rất nhiều gian tế."
"Sau khi moi được bí mật, ta sai người lén lút cho nàng ta uống Bách nhật tán, sau đó sai người đưa nàng ta về nước."
"Còn cả muội muội của nàng nữa."
Nói đến đây, trong mắt hắn ta tràn đầy hận ý:
"Nàng ta cấu kết với Tề Vương."
Ta bị dòng suy nghĩ của hắn ta dẫn dắt, thuận miệng hỏi:
"Giết người không gớm tay, đúng là phong cách của chàng."
Nữ y kia bị đưa về nước trong vinh quang, nhưng lại bị cho uống Bách nhật tán.
Cho dù không bị người trong nước g.i.ế.c chết, thì trăm ngày sau cũng sẽ tự động bỏ mạng.
Thật là độc ác.
Trước khi ta chết, Tề Vương có ba con trai, ba con gái, ba người con trai đều là do Tề Vương phi sinh ra.
Ba người con gái đều là do thiếp thất của Tề Vương sinh ra, có người sinh non, có người khó sinh.
Ba vị thiếp thất sinh con cho Tề Vương, đều không qua khỏi.
Tề Vương phi tâm cơ thâm trầm, Tề Vương lại ngu ngốc, háo sắc, muội muội ta sẽ sống không dễ dàng.
"Chắc là khi chúng ta về kinh, sẽ nghe được tin vui muội muội của nàng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử."
"Khi nào chúng ta về kinh?"
"Sắp rồi."
Tuyên Vương hiếm khi nghiêm túc trước mặt ta.