Vượt Qua Duyên Trời - Hoàn
Cập nhật lúc: 2024-07-02 11:54:38
Lượt xem: 1,427
Nếu như những lần phản kháng trước đó chỉ là những trò đùa nhỏ nhặt. Thì vào đêm trước chuyến du lịch mùa hè, mọi chuyện lại trở nên căng thẳng hơn. Mỗi lần tiếp xúc với Ninh Tuế, Lục Trác đều cảm thấy như bị thiêu đốt.
Có lẽ đây là lời cảnh báo mà số phận dành cho anh. Nhưng cứ hễ liên quan đến Ninh Tuế, anh lại không thể tránh khỏi sự sợ hãi. Anh cố gắng nói ra sự thật cho Ninh Tuế biết, nhưng lại bị trói buộc mà không thể thốt nên lời.
Quả nhiên, Ninh Tuế đã nổi giận.
Đêm Ninh Tuế đồng ý đi ngắm sao băng cùng phó thủ lĩnh, Bạch Yên Yên đã tìm đến anh. Cô ta nói: "Lục Trác , tôi biết Ninh Tuế sẽ gặp chuyện vào lúc nào. Đi theo tôi, tôi sẽ nói cho anh biết."
Giấc mơ chỉ là những đoạn ngắn ngủi, không hề có thời gian cụ thể Ninh Tuế gặp chuyện. Dù biết rõ cô ta đang cố tình gây ra hiểu lầm, Lục Trác vẫn phải nhảy vào cái bẫy đó.
Không ngờ rằng cuộc trò chuyện vừa dứt, nhà kho đã bị khóa chặt. Bóng tối vô tận như muốn nuốt chửng lấy anh, từng chút một xâm chiếm lý trí. Lục Trác hiểu rõ, đây chính là cái giá phải trả cho mỗi lần anh tìm cách chống lại số phận.
Nhưng may mắn thay, Tuế Tuế của anh, một lần nữa bước ra từ ánh sáng, hiện ra trước mắt anh. Không một lời tra hỏi, không một chút nghi ngờ.
Vẫn là dáng vẻ kiêu hãnh quen thuộc, cô ngẩng cao đầu, lên tiếng: "A Trác , cõng em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vuot-qua-duyen-troi/hoan.html.]
Cốt truyện cứ thế bị sửa đi sửa lại, rồi lại bị thay đổi. Dù chỉ như con thiêu thân lao đầu vào ánh lửa. Anh cũng không hối tiếc.
Những bất ngờ trong cốt truyện vẫn xảy ra, nhưng may mắn thay, lần này anh đã chuẩn bị sẵn sàng. Trong khoảnh khắc ý thức gần như tan biến, Lục Trác mơ hồ nghe thấy tiếng xiềng xích của số phận vỡ vụn.
Vị thần trong hư không dường như thở dài bất lực: "Các ngươi đã được tự do."
Không ai hay biết, mỗi lần như vậy, những dòng chữ khắc trên sách số mệnh đều biến mất một cách bí ẩn. Chàng trai trúc mã không thể yêu cô gái bạch liên hoa, cô gái thanh mai cũng lạnh lùng với người từ trên trời rơi xuống.
Không được thần số mệnh chiếu cố, đôi thanh mai trúc mã cứ thế lần lượt đi chệch khỏi quỹ đạo định sẵn, hướng về phía nhau. Cho đến lần cuối cùng, họ đã có thể ôm lấy nhau, bất chấp mọi định mệnh.
Thanh mai héo tàn, trúc mã già đi.
——Nhưng anh vẫn yêu em.
-Hoàn-