Xác chết biến mất - HL Vũ Liên Thiên Tôn 3 - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-28 16:38:44
Lượt xem: 85
14.
Chiếc tai nghe được tìm thấy nhanh chóng.
Nhưng tấm âm bài này, không biết nguyên nhân vì sao lại không thể nào lấy xuống.
Ngay khi học muội Tiểu Thỏ đang tìm chiếc kéo, tôi vội vàng nói: "Đừng tìm nữa! Cô trốn trên giường trước đi. Dù nhìn thấy hay nghe thấy gì cũng đừng gây ra tiếng động."
Học muội Tiểu Thỏ leo lên giường quấn quanh chăn một vòng, còn có một tấm rèm dày, chỉ cần không mở ra là không thể nhìn thấy bên trong.
Tôi niệm chú ẩn hơi thở cho cô ấy, sau đó nói: "Đưa camera ra phía sau, sau đó quay về hướng bạn cùng phòng của cô."
Sau khi nghe tôi nói, học muội Tiểu Thỏ mở một khe nhỏ trên màn ngủ và đặt Camera điện thoại tập trung vào cửa phòng ngủ.
Có một tiếng "cạch" và tiếng chìa khóa xoay ổ khóa vang lên.
Một cô gái cao với đôi mắt sâu, chiếc mũi cao bước vào. Cô ấy đang mang một chiếc cặp sách to đến mức cô ấy phải nghiêng người về phía trước khi bước đi. Mà toàn bộ cơ thể cô được bao bọc trong một luồng khí tà ác dày đặc.
Cô cẩn thận đặt cặp sách xuống, rồi lấy ra một con búp bê rôi bế nó trên tay như bế một đứa trẻ.
Búp bê mặc một chiếc váy nhỏ màu hồng, khoác thêm cái áo màu trắng, trán nhô ra mũi tẹt. Hai con mắt hoàn toàn đen kịt giống như hai lỗ đen, trông quái dị đến khó tả.
Lúc này, Toa Toa dường như nghĩ đến học muội Tiểu Thỏ, liền gọi cô ấy mấy lần:
"Lâm Tuyết? Lâm Tuyết? Cậu ở đâu?"
Lâm Tuyết hẳn là tên thật của học muội Tiểu Thỏ, cô ấy nghe tôi nói nên đương nhiên sẽ không lên tiếng.
Toa Toa kêu lên khi đi về phía giường của học muội Tiểu Thỏ, nhưng mới đi được nửa đường, cô chợt khựng lại.
Cô nhìn vào mắt con búp bê, tự mình nói chuyện: “Em nói Lâm Tuyết không có ở ký túc xá?"
Con búp bê dường như sống lại và chớp mắt.
[Mọi người vừa thấy con búp bê đó chớp mắt phải không?]
[Tôi cũng thấy rồi...]
[Tôi tưởng mình nhìn nhầm!]
[Bây giờ tôi đã chuyển sang xem buổi phát sóng trực tiếp dưới ánh nắng chói chang...]
[+1. ]
...
Toa Toa hôn lên trán búp bê: "Em có đói không? Vậy chị sẽ cho em ăn xôi xoài mà em yêu thích."
Nói xong, Toa Toa đặt con búp bê lên ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xac-chet-bien-mat-hl-vu-lien-thien-ton-3/chuong-9.html.]
Đầu tiên cô rót một cốc nước nhỏ rồi đổ xuống đất.
Sau đó, cô di chuyển một chiếc ghế đẩu đến ngồi cạnh con búp bê và bắt đầu cho cô bé ăn.
[Ôi trời ơi! Nhìn! Chẳng phải số cơm đó thực sự đang thiếu sao?]
[Không, không phải nói quỷ không ăn được đồ ăn từ dương gian sao?]
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
[Lượng thức ăn đang thực sự giảm đi, tôi chắc chắn vậy!]
Trong phần bình luận đang sôi nổi thảo luận, nhưng học muội Tiểu Thỏ đang nằm cũng không dám nói gì. Bởi vì Toa Toa và con búp bê bắt đầu cãi nhau.
15.
Toa Toa hét vào mặt con búp bê: "Tất nhiên là chị không muốn bố mẹ có đứa con thứ hai! Không, đứa con thứ ba! Nhưng họ chỉ muốn có một đứa con trai mà thôi!"
“Không sai, chị gái đồng ý với em sẽ không cho bố mẹ có thêm con rồi, nhưng họ không nghe lời chị chút nào!"
“Em gái, đừng nóng giận, đừng nóng giận. Chị đồng ý với em sẽ làm được…”
Học muội Tiểu Thỏ bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ hãi đến mức hai tay run lên không thể khống chế.
Cô run rẩy gõ một câu trong phòng phát sóng trực tiếp:
[Chủ phòng, chuyện gì đang xảy ra vậy?]
Để ngăn cản học muội Tiểu Thỏ sợ hãi gây ra tiếng động, tôi nhẹ giọng nói một chút: "Con búp bê này là Toa Toa dùng em gái chưa ra đời của mình luyện thành tiểu quỷ."
"Con tiểu quỷ này vô cùng tà ác, tính cách rất kì quặc và vặn vẹo. Ngay cả khi cung phụng nó, trong khoảng thời gian ngắn nó sẽ giúp chủ nhân làm chút việc, nhưng cái giá phải trả sẽ ngày càng lớn hơn. Một khi đã hứa với nó nhưng lại không thực hiện được, lúc đó nó sẽ phản phệ chủ nhân.”
“Lúc trước, khi Toa Toa nhờ đứa trẻ làm điều gì đó, chắc chắn cô ấy đã hứa sẽ không để bố mẹ cô ấy sinh con nữa. Nhưng tôi vừa nhìn vào cung huynh đệ của Toa Toa, có một dòng mờ nhạt, cho thấy mẹ cô ấy đang mang thai.”
"Toa Toa đã giữ lời hứa, bây giờ tiểu tử đang tức giận."
Lúc đầu, con búp bê chỉ phát ra một tiếng thút thít chói tai, dần dần âm thanh càng lúc càng lớn, kèm theo tiếng huýt sáo chói tai, truyền thẳng vào tai mọi người.
Vừa an ủi nó, Toa Toa vừa nhặt con d.a.o trên bàn lên, gãi đầu ngón tay rồi nhét ngón tay vào miệng búp bê. Nhưng đứa bé lại càng khóc thảm thiết hơn, rõ ràng là vì lượng m.á.u ít ỏi này không đủ để nó hút.
Trong mắt Toa Toa hiện lên một tia tàn ác, sau đó cô dùng d.a.o rạch một đường dài trên cổ tay mình rồi đưa vào miệng búp bê.
Lần này con búp bê cuối cùng cũng ngừng khóc, ngậm chắc chắn vào tay Toa Toa và bắt đầu mút thật mạnh.
Không bao lâu sau, sắc mặt của Toa Toa trở nên vô cùng tái nhợt. Cô bắt đầu cầu xin con búp bê ngừng mút, nhưng con búp bê không có ý định dừng lại.
"Chị sai rồi, chị sẽ không bao giờ để bố mẹ có đứa con thứ ba..."
Cho đến khi Toa Toa nói xong lời này, con búp bê cuối cùng cũng ngẩng cái cổ cứng ngắc lên và cười toe toét.
Nụ cười này khiến khuôn mặt nó nứt ra đến tận mang tai.
Toa Toa sợ hãi nhìn đứa bé trước mặt, vẻ mặt đầy
tức giận và sợ hãi không nói nên lời.