Xuyên Không Cướp Đoạt Thì Sẽ Bị Trừng Phạt - Chương 2: Cô Ta Không Phải Là Manh Manh
Cập nhật lúc: 2024-08-26 09:22:14
Lượt xem: 87
Sau khi trở về nhà, tôi giận dữ mắng Manh Manh vì đã hành động gây mất mặt, xấu hổ trong bữa tiệc.
Con bé vừa khóc vừa nói:"Theo đuổi tình yêu đích thực thì có gì sai? Nói đi nói lại thì mẹ vẫn quan tâm thể diện hơn cả hạnh phúc của con gái mình!"
Tôi lo lắng liếc nhìn Cố Minh, người đang có vẻ bình tĩnh bên cạnh, tức giận nhắc nhở nó: "Triệu Manh Manh, con và Cố Minh đã đính hôn! Hôm nay con lớn tiếng thổ lộ tình cảm với Lục Tử Diên như vậy thì để Cố Minh ở chỗ nào?”
Triệu Manh Manh lau nước mắt, quay đầu nhìn Cố Minh đang im lặng ngồi trên ghế sô pha, cười khinh thường: “Nhà anh ta chỉ có một công ty nhỏ, có thể xứng đôi với con ư?”
Lời nói ngạo mạn khiến tôi bàng hoàng đến cùng cực.
Manh Manh ôm cánh tay tôi làm nũng: “Mẹ, chúng ta hãy bỏ quách cái hôn sự vớ vẩn đó đi! Dù xét về mặt lợi ích hay về hạnh phúc của con gái, Cố Minh đều không xứng làm chồng con. Người con yêu là Lục Tử Diên, mẹ ơi, nếu con cưới Lục Tử Diên thì nhà mình có thể leo lên tập đoàn Lục thị, quá tốt nha!”
Tôi sợ con bé sẽ nói mấy câu bậy bạ chọc tức Cố Minh nên vội vàng sai người dẫn nó đi.
Sau khi Manh Manh rời đi, tôi lúng túng nói: "Xin lỗi nhé Cố Minh. Lúc trước Manh Manh đã ngã cầu thang và mất trí nhớ. Con bé..."
Cố Minh ngắt lời tôi: "Dì Bạch, cô ta không phải là Manh Manh."
Tôi sửng sốt một chút: “Gì cơ?”
Ánh mắt Cố Minh kiên định: “Dì Bạch, trong cơ thể Manh Manh đang chứa đựng linh hồn của người khác.”
Tôi kinh ngạc: “Sao con lại nói như vậy?”
Gương mặt khôi ngô của Cố Minh vừa đau thương vừa ngọt ngào: "Con nhận ra linh hồn của Manh Manh... đó không phải là cô ấy."
Thằng bé kể cho tôi nghe về những tình tiết khi hai đứa ở cạnh nhau.
Khi Manh Manh tỉnh dậy và nhìn thấy Cố Minh, nó không nhận ra thằng bé mà chỉ si mê ôm mặt thằng bé và khen đẹp trai quá.
Sau khi biết thằng bé là chồng sắp cưới của mình, Manh Manh có vẻ rất vui vẻ, nó thường xuyên thực hiện một số động tác mờ ám để thể hiện sự quyến rũ của mình và hết lần này đến lần khác kiểm tra điểm mấu chốt của Cố Minh.
Trong quá trình ở bên nhau, Manh Manh không hề biết gì về chuyện đã qua giữa hai đứa, thói quen nhỏ, sở thích,…đều khác xa trước kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-cuop-doat-thi-se-bi-trung-phat/chuong-2-co-ta-khong-phai-la-manh-manh.html.]
“Manh Manh đã mất trí nhớ.” Tôi nói.
Tôi không thể tin được linh hồn con gái tôi đã bị thay thế.
Ai sẽ tin điều đó?
Cố Minh lấy điện thoại di động ra, đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm: “Dì Bạch, dì nghe cái này một chút.”
Giọng nói của Manh Manh phát ra từ điện thoại di động.
"Người vừa rồi chắc là nữ chính Chu Tiểu Vân trong "Cô bé lọ lem cũng có mùa xuân", chà chà, còn chẳng đẹp bằng mình, sao có thể làm nữ chính được vậy? Lúc đọc truyện đã thấy ghét cô ta rồi, rõ ràng là một cô gái bình thường chỉ biết chảy nước mắt nhưng lại có thể được công tử nhà giàu yêu thương chiều chuộng, cô ta là cái quái gì chứ? Mình muốn cô ta c.h.ế.t đi!’
"Cố Minh lại tặng quà cho mình, anh ta cũng tạm được, đẹp trai lại chiều mình. Đáng tiếc, trong truyện anh ta cũng chỉ là bia đỡ đạn, ở bên anh ta không có tương lai… Thôi kệ, tạm thời cứ coi anh ta như lốp dự phòng cũng được"
“Ba mẹ của thân thể này hình như cũng là bia đỡ đạn à? Không sao, vì họ có tiền nên mình cứ làm con gái của họ trước vậy….”
Mỗi một câu nói đều khiến người ta tim đập chân run.
Tôi ôm n.g.ự.c hỏi: “Chuyện gì thế này?”
Cố Minh nói với tôi rằng sau khi nhận ra Manh Manh không bình thường liền tặng cho Manh Manh một chiếc vòng tay quý giá có gắn thiết bị nghe lén bên trong.
Sau khi tỉnh lại, Manh Manh đặc biệt thích những thứ lộng lẫy và đắt tiền nên con bé luôn giữ chiếc vòng trên người và không bao giờ tháo ra.
Nghe đoạn ghi âm xong có thể đánh giá đại khái sự thật rằng Triệu Manh Manh không phải tên là Manh Manh mà là một cô gái xuyên không tên Trương Tất Anh.
Cô ta cho rằng thế giới chúng tôi đang sống là một cuốn truyện mang tên "Cô bé Lọ Lem Cũng Có Mùa Xuân".
Trong truyện, Manh Manh, Cố Minh và tôi đều là bia đỡ đạn, tồn tại giống với những nhân vật quần chúng.
Nhân vật chính của truyện là thái tử gia Bắc Kinh Lục Tử Diên và nữ chính ngây thơ, thuần khiết Chu Tiểu Vân.
Trương Tất Anh rất ghét Chu Tiểu Vân, cô ta cảm thấy cô ấy xuất thân thấp kém, ngoại hình bình thường lại hay ra vẻ, hoàn toàn không xứng đáng với Lục Tử Diên, ước gì bản thân có thể thay thế cô ấy ...