Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Nữ Chính Quyết Định Đổi Chồng Cải Mệnh - Chương 126

Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:55:36
Lượt xem: 4

Chương 126: Chỉ sai

Gần đây Tiểu Lĩnh vì đốc thúc bà nội học chữ cho nên mỗi ngày đều phải chuẩn bị bài. Lần đầu tiên lên lớp quá loạn, sau này cậu bé quan sát giáo viên giảng bài thế nào, sau đó lén học nghề thành công, lần nào cũng quy định vài nội dung cho bà nội, kết hợp giữa đơn giản và khó.

Để làm tấm gương cho bà nội, bài tập của Tiểu Lĩnh cũng nghiêm túc và sạch sẽ hơn, tuy rằng vẫn còn rất nhiều lỗi sai nhưng lại không còn đen thui nữa.

Đặc biệt là tối qua, Lâm Tô Diệp còn khen cậu bé sạch sẽ và chỉnh tề.

Thấy cậu bé nghiêm túc như vậy, Lâm Tô Diệp rất vui vẻ.

Trí thức Cố dạy thật sự tốt, phải sớm may xong quần áo cho anh ta mới được, thuận tiện tặng chút đồ ăn qua.

Lâm Tô Diệp muốn đi nhà vệ sinh, thấy Toa Toa đang tập trung tinh thần vẽ mới kêu bé gái ngồi cạnh giúp cô trong một chút.

Bé gái là cháu gái của nhà bác cả, rất hiểu chuyện, bình thường ở nhà cũng trông em trai em gái, vừa đồng ý với Lâm Tô Diệp đã qua ngồi trông chừng Toa Toa một cách nghiêm túc.

Lâm Tô Diệp ra khỏi nhà vệ sinh, vừa định về lại phòng học thì bị Hồ Quế Châu gọi lại.

“Mẹ Viễn Chinh, tôi cần nói với cô chút chuyện, có rảnh không?” Hồ Quế Châu cười quá mức ôn hòa hơn bình thường.

Nụ cười khác thường của cô ta khiến trong đầu Lâm Tô Diệp vang lên hồi chuông cảnh báo, trực giác bảo đối phương có chuyện.

Cô không thích nói chuyện với Hồ Quế Châu cho lắm, vì người này nói chuyện có hơi quái gở, còn thường xuyên sỉ nhục học sinh, nhưng thường ngày ở chung vẫn cần phải qua lại.

Dù sao cô cũng một lòng muốn học tập, gặp được Hồ Quế Châu thì cứ tâng bốc, khen cô Hồ học vấn tốt, hiển nhiên Hồ Quế Châu sẽ vui vẻ, không những chủ động chỉ dạy cô học mà còn muốn tìm cô nói chuyện vớ vẩn, oán trách các giáo viên khác.

Lâm Tô Diệp không thích nói lời thị phi, thường đều chủ động chuyển đề tài mà không hùa theo.

Về phần Hồ Quế Châu chủ động chỉ dạy nội dung học hành, có không ít cái đều là sai, hai ngày này bị Tiết Minh Dực uốn nắn rất nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-nu-chinh-quyet-dinh-doi-chong-cai-menh/chuong-126.html.]

Lâm Tô Diệp không biết cô ta cố tình hay là vô ý, dù sao cũng đều là câu hỏi rất đơn giản lớp một lớp hai, làm giáo viên không nên không biết, dạy sai mình đối với cô ta cũng có lợi ích gì? Mình cũng sẽ không thay thế công việc làm giáo viên của cô ta.

“Cô Hồ, có chuyện gì sao?”

Hồ Quế Châu ý bảo Lâm Tô Diệp ra chỗ góc tường yên tĩnh nói chuyện.

Lâm Tô Diệp: “Cô Hồ, Toa Toa còn đang ở trong đó một mình, tôi không yên tâm, hay là chúng ta đợi tan học lại nói sau?”

Hồ Quế Châu chỉ đành nói luôn ở đây: “Mẹ Viễn Chinh, cha đứa trẻ là đoàn trưởng hả?”

Lâm Tô Diệp: “Đúng vậy.”

Hồ Quế Châu: “Nghe nói bây giờ vào bộ đội cũng khó khăn lắm?”

Thời đại năm năm mươi sáu mươi vì có chiến sự cho nên có vài người không thích làm lính, tìm đối tượng cũng không thích tìm quân nhân vì cảm thấy không an toàn. Nhưng tình hình những năm bảy mươi đã hoàn toàn nghịch chuyển, đãi ngộ của người làm lính đã tốt hơn, cũng không có chiến sự gì lớn, người trẻ tuổi muốn vào bộ đội cũng nhiều.

Lâm Tô Diệp: “Cô Hồ, tôi không hiểu chuyện bộ đội, cha sắp nhỏ cũng không kể cho tôi.” Cô nghĩ Hồ Quế Châu là muốn đi cửa sau đây mà, kêu Tiết Minh Dực giúp đưa người vào bộ đội?

Hồ Quế Châu cười bảo: “Đối với người bình thường mà nói khó vào, nhưng đối với người có quyền lực thì chỉ như hạt mưa thôi, cha tụi nhỏ tùy tiện nói vài câu là xong, đúng không?”

Lâm Tô Diệp vừa định từ chối thì Hồ Quế Châu bảo: “Năm nay cháu trai lớn nhà mẹ đẻ tôi mười bảy, lớn lên cũng vừa cao vừa đẹp trai giống như cha sắp nhỏ nhà cô, trời sinh chính là tài nguyên tốt để làm lính. Nếu như vào bộ đội làm lính cần vụ cho cha sắp nhỏ, mùa hè phẩy quạt hương bồ mùa đông ngâm chân, đảm bảo sẽ chăm sóc thỏa đáng, chỉ vài năm cất nhắc lên đội trưởng cũng được. Đều là người đồng hương giúp đỡ lẫn nhau, cô nói có đúng không?”

Lâm Tô Diệp: “…” Đồng hương của Tiết Minh Dực không đến một trăm nghìn thì cũng phải mười nghìn, giúp hết được sao? Còn phẩy quạt hương bồ với ngâm chân cơ đấy, đây là địa chủ sao?

Cô cười đáp: “Cô Hồ, cha tụi nhỏ là đoàn trưởng nhưng anh ấy không quản lý hậu cần, chuyện gọi nhập ngũ đó tôi nghe nói chắc hẳn do bộ nghĩa vụ quân sự ở huyện quản lý.”

TBC

Trước đây Tiết Minh Lưu đi nghĩa vụ thất bại, trong thôn đã từng nói qua.

Hồ Quế Châu lập tức bảo: “Vậy thì tốt rồi, nhà các cô chắc chắn có người quen biết ở bộ nghĩa vụ quân sự, trở về tôi với cô đi chung, chúng ta đi một chuyến vào huyện tìm người…”

Loading...