Xuyên Không Nữ Chính Quyết Định Đổi Chồng Cải Mệnh - Chương 381
Cập nhật lúc: 2024-11-05 05:08:36
Lượt xem: 4
Chương 381: Xảy ra chuyện gì rồi
Nghe nói giữa bọn họ không có người thứ ba mà chỉ đơn giản là tính cách không hợp, tuy rằng yêu nhau lại không chịu sửa đổi vì đối phương, sau đó lại quấn lấy nhau ầm ĩ cả đời.
Cha mẹ náo loạn cả đời, người tổn thương sâu nhất vẫn là con trẻ.
Lâm Tô Diệp nghĩ đến cũng cảm thấy đáng sợ, quá đáng sợ.
Ánh mắt cô nhìn về phía Lục Yến Sanh cũng lộ ra vẻ đồng cảm và thương xót.
Tô Vân Hề kiên quyết muốn bồi thường cho bọn họ, muốn đưa Lâm Tô Diệp và các con tới bệnh viện kiểm tra trước.
Lâm Tô Diệp vội đáp: “Không cần không cần, chúng tôi không sao, các cô cũng không phải cố ý. Cứ để công an bắt mấy người này đi, xử lý thích đáng.” Cô nổi giận đùng đùng nói với công an: “Nhiều người như vậy làm chứng, đừng hòng để người dẫn mấy thằng khốn nạn này đi, nhất định phải bắt cả đồng bọn về xử phạt, cho đi lao động cải tạo hết!”
Cho các người đi hốt phân!
TBC
Tiểu Lĩnh: “Đúng, đưa bọn họ đi lao động cải tạo, mỗi ngày đều đi đào than! Đập đá!”
Tô Vân Hề không ngờ Lâm Tô Diệp lại rộng lượng như vậy, cô ta càng ngày càng bất an hơn: “Nhất định phải bồi thường, các cô đã chịu kinh hãi quá lớn rồi. Yên tâm, tôi sẽ không bỏ qua cho mấy tên khốn nạn này, càng không cho người tùy tiện thả đi, nhất định sẽ đưa bọn họ đi lao động cải tạo.”
Mấy người đàn ông nôn nóng tới tấp cầu xin, nói mình là người vô tội, chỉ là giúp người dẫn con về, lại còn bị đánh, sao còn cho đi lao động cải tạo nữa?
Sắc mặt của Tô Vân Hề lạnh lùng: “Các người vì nịnh bợ người, vì có được tiền mà dám làm ra chuyện trái pháp luật, đáng bị đưa đi lao động cải tạo đi!”
Cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng trở mặt, quay người nói với công an muốn đi tới văn phòng trạm trưởng nhà ga gọi điện thoại về quân khu thủ đô.
Tiểu Lĩnh đã nghe hiểu rồi, nhất định là cha của Lục Yến Sanh khốn nạn, cho nên bà nội với cô cả của Lục Yến Sanh mới bắt con đi!
Mẹ của Vương Tiểu Lợi đã nói tiền của chồng về nhà là được, còn người, đi ăn cứt đi!
Cha của Lục Yến Sanh cũng thiếu ăn cứt rồi!
Dù sao cũng đã bỏ lỡ chuyến tàu, Tô Vân Hề nói cô ta sẽ sắp xếp chuyện thủ tục phía sau, kêu đám người Lâm Tô Diệp yên tâm.
Cô ta kêu mẹ nuôi cùng bảo mẫu trẻ trông hai đứa con, còn cô ta dẫn Lâm Tô Diệp đi tới văn phòng trạm trưởng gọi điện.
Cô út bế Toa Toa, còn bà Tiết dẫn Đại Quân và Tiểu Lĩnh lập tức đi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-nu-chinh-quyet-dinh-doi-chong-cai-menh/chuong-381.html.]
Bà ta cảm thấy không thể tách ra được nữa!
Đi nhà vệ sinh cũng phải đi chung, gọi điện cũng phải đi chung, ai biết còn có người nào bắt cóc trẻ con nữa không!
Nếu như khi ấy Minh Xuân ở đây, ai dám bắt cóc đứa trẻ? Không đánh nát cái đầu chó của cậu ta là may!
Mẹ nuôi đó vừa nhìn cũng lập tức kêu cháu gái bế Lục Tiêu Tiêu lên, tự mình dẫn cháu trai và Lục Yến Sanh theo cùng.
Lúc này trên chuyến tàu đi ngang qua huyện thành của đám người Lâm Tô Diệp, vị nhân viên tàu được Tần Kiến Dân ủy thác đi qua đi lại xác nhận vài lần cũng không nhìn thấy gia đình Lâm Tô Diệp đâu.
Anh ta lập tức sốt ruột, vội vàng nói với trưởng đoàn tàu.
Trưởng đoàn tàu cũng gấp, tại sao không lên tàu? Sẽ không bỏ lỡ chuyến tàu đấy chứ? Trước đó khi tới vẫn ổn thỏa, trở về sẽ càng quen thuộc hơn, không thể nào!
Xảy ra chuyện gì rồi?
Đợi khi đến trạm tiếp theo, trưởng đoàn tàu vội vàng kêu anh ta đi tới phòng trưởng trạm ga gọi điện nói một tiếng. Bên đó gọi đến nhà ga tỉnh, vì vượt tỉnh nhấn số điện thoại phải nửa ngày mới thông nổi, sau khi nói rõ ràng tình hình, bên đó lại lòng nóng như lửa đốt gọi điện thoại cho bên Tần Kiến Dân.
Điện thoại là Tiểu Thẩm nhận, Tần Kiến Dân và Tiết Minh Dực đều không có ở đây, cậu ta trước hỏi là chuyện gì, nghe nói đám người chị dâu đều không lên tàu Tiểu Thẩm lập tức sốt ruột, vốn dĩ ăn ớt phát nhiệt trên miệng nổi lên một vết rộp, cậu ta vội vàng bóp vỡ, đau đến mức kêu au một tiếng.
Cậu ta cúp điện thoại chạy đi nói với chính ủy viên Phùng.
Chính ủy viên Phùng vừa nghe chỉ kêu cậu ta đừng gấp, trước xem xét tình hình đã, cuối cùng kết luận là vấn đề đổi tàu ở Hồng Thành.
Có khả năng không bắt kịp tàu chăng?
Nếu là ở lại, chắc chắn vẫn đang ở nhà ga đợi chuyến ngày mai.
Tiểu Thẩm vỗ đầu: “Có phải vì mang quá nhiều đồ không?”
Tiết Minh Xuân gánh hai bao to, cậu ta cũng không gánh nổi.
Chính ủy viên Phùng: “Không đâu.”
Đoàn trưởng Tiết cũng biết thực lực của em gái mới kêu cô ấy gánh, bằng không sẽ không.
Anh ta gọi điện thoại cho trạm ga Hồng Thành.
Lúc này Tô Vân Hề vừa vặn nói rõ ngọn nguồn với trưởng trạm, muốn gọi điện thoại thì lúc này điện thoại vang lên.