Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Nữ Chính Quyết Định Đổi Chồng Cải Mệnh - Chương 405

Cập nhật lúc: 2024-11-05 13:24:30
Lượt xem: 1

Chương 405: Cút

Vì mùa đông chất vải áo choàng ngắn dày, kiểu dáng cũng hơi phức tạp một chút nên Dương Thúy Hoa rất công bằng nói một đồng tám một bộ.

Chớp mắt trường học đã cho khai giảng, Lâm Tô Diệp vẫn buổi sáng dẫn Toa Toa đi học cùng, buổi chiều ở nhà may quần áo vẽ tranh.

Khoảng một tháng cô may xong hai bộ đồ, buổi chiều đi tới Đại Dương Loan đưa cho anh cả Dương lấy được tiền công ba đồng sáu hào.

Về đến cô vui vẻ đếm tiền của mình, mặt mày hớn hở.

Toa Toa mặc áo bông đỏ đứng một bên, ngửa đầu nhìn chằm chằm vào mẹ không rời, mẹ thật đẹp quá.

Bà Tiết: “Ôi chao, kiếm được tiền hả.”

Lâm Tô Diệp hào phóng chia cho bà ta năm hào.

Bà Tiết hơi xấu hổ, như sợ bị cắn tay: “Không có bẫy đấy chứ?”

Lâm Tô Diệp: “Không lấy thì thôi ạ.”

Cô vừa định cất đi bà Tiết lập tức cướp tới đựng trong túi mình.

Vừa vặn Đại Quân và Tiểu Lĩnh tan học về nhà, trong tay Tiểu Lĩnh vung vẩy hai lá thư, thấy mẹ chia tiền cậu bé lập tức nhét thư vào trong cặp sách chạy tới đòi tiền tiêu vặt.

Lâm Tô Diệp cho Đại Quân một hào, Tiểu Lĩnh năm xu.

Lần này ngược lại Tiểu Lĩnh cũng không có ý kiến, Đại Quân thì lại nhắc nhở: “Mẹ, mẹ cũng phải cho Tiểu Lĩnh một hào.”

Lâm Tô Diệp trừng mắt nhìn hai đứa trẻ, cười ha ha: “Đừng nghĩ mẹ là đứa ngốc, cho Tiểu Lĩnh cuối cùng cũng vào túi con.”

Đại Quân: “…” Mẹ mình trở nên thông minh rồi.

Tiểu Lĩnh cười khà khà.

Toa Toa trừng mắt nhìn cậu bé: “Hừ hừ!”

Tiểu Lĩnh nắm chỏm tóc nhỏ rất ngắn của cô bé: “Con heo nhỏ nhà em, hừ hừ cái gì.”

Cô út từ bên ngoài làm việc trở về hỏi bà Tiết: “Nhìn thấy con trai thứ ba của mẹ đâu không ạ? Chiều nay anh ấy không đi làm.”

Thật là thiếu đòn mà.

TBC

Bà Tiết: “Trồng xong lúa mạch trong ruộng không còn bận như vậy nữa, phỏng chừng nó tới Tống Gia Trang rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-nu-chinh-quyet-dinh-doi-chong-cai-menh/chuong-405.html.]

Lúc này anh ba Tiết từ bên ngoài về, cúi gục đầu, bộ dáng vô lực.

Anh ta nhào tới ôm mẹ ruột, khóc oa oa: “Mẹ ơi, Ái Hoa, cô ấy… hu hu…”

Bà Tiết không khỏi hơi căng thẳng: “Cô ta làm sao? Nhảy sông sao?”

Không phải mắt thấy vụ mùa thu kết thúc không kiếm được công điểm muốn tìm cái c.h.ế.t để chơi xấu đòi được về nhà đấy chứ, tính mùa đông ăn chực uống chực sao?

Hừ, muốn dựa vào nhảy sông để bắt chẹt nhà họ Tiết, cũng không đủ khả năng đâu!

Lâm Tô Diệp: “Có phải không muốn về không?”

Anh ba Tiết ừm một tiếng: “Cô ấy… cô ấy nói muốn gả cho đồ tể tái hôn, làm mẹ kế của người ta, có thịt ăn, không cần ra đồng làm việc, hu hu…”

Bà Tiết lập tức đá con trai một cước với vẻ ghét bỏ: “Lớn từng này rồi còn khóc lóc trước mặt một bà già như tao, xúi quẩy! Cút cút cút, có chút triển vọng tí đi, như vậy không phải rất tốt hay sao? Cô ta tìm người bằng lòng nuôi cô ta sau này không cần làm việc nữa, mày trở về tìm một người cần mẫn sống cho tử tế. Theo tao thấy ngay từ đầu hai đứa mày đã nên như thế rồi.”

Cách nói này của mẹ thật ra cũng giống như cha vợ, anh ba Tiết ngồi xổm trên đất tiếp tục khóc: “Đã nói sống cả đời rồi mà, hu hu…”

Toa Toa chắp tay nhỏ sau lưng tò mò chạy quanh anh ta nhìn, người lớn khóc rồi trông thế nào ta?

Mẹ lau nước mắt đau lòng, còn chú thì khóc oa oa thật xấu hổ.

Cô bé lập tức mang vẻ mặt ghét bỏ: “Ôi…”

Đại Quân nhìn thấy chú ba như vậy lại mang vẻ mặt lạnh nhạt, không quan tâm chút nào.

Tiểu Lĩnh thì lại tò mò tại sao thím ba muốn tìm một đồ tể tái hôn, không cần làm việc còn có thịt heo ăn, vậy mà còn có loại chuyện tốt này nữa sao?

Nghe cũng không tồi đấy nhỉ? Cậu bé cũng muốn tìm một người.

Cậu bé hơi do dự, thử hỏi: “Chú ba, tìm một đồ tể như thế kiểu gì ạ?”

Lâm Tô Diệp: “…” Cô lập tức ngắt lời cậu bé: “Ăn cơm, miến thịt muối hầm cải trắng.”

Cô mở nắp nồi, mùi thơm phả ngay vào mũi.

Cô út giúp cô bưng chậu đựng đồ ăn.

Đám trẻ lập tức vất chú ba đang khóc tu tu qua một bên, nhao nhao chạy tới.

Anh ba Tiếp lập tức bò dậy đi rửa tay ăn cơm, chỉ ngửi thức ăn thơm nức mũi như vậy ăn ngấu nghiến năm cái bánh cuộn lương thực phụ.

Bà Tiết lập tức vô cùng đau lòng, ngay khi anh ta còn định lấy cái thứ sáu đã vung một tát qua, hung dữ mắng: “Con mẹ nó, tao tưởng mày định tuyệt thực còn muốn khuyên mày ăn đấy, không ngờ lại muốn nhân cơ hội đào sạch lương thực nhà tao đúng không? Cút cút cút!”

Loading...