Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 169
Cập nhật lúc: 2024-08-04 08:47:42
Lượt xem: 50
Nê Đản Nhi và Cúc Hoa bận rộn đặt tên, theo ý kiến của Nê Đản Nhi thì gọi là Tiểu Cơ Cơ, còn theo Cúc Hoa thì gọi là Tiểu Hoàng, Tiểu Bạch, Tiểu Hoa, Tiểu Hắc…
Lan Tử Nhi: “Oa oa oa!”
Kha Lạp Nhi: “A a a!”
Lúc này, Trương Thúy Hoa tan làm về nhà, thấy bọn trẻ la cố lên nên bà cũng chạy đến xem.
“Ái chà! Nở ra rồi à.”
Nê Đản Nhi tự động nhường chỗ, muốn bà của nó cũng ngồi xuống xem.
Trương Thúy Hoa cười nói: “Mẹ đi chuẩn bị ít nước cho chúng, lát nữa chắc chúng sẽ uống nước.”
Bà cầm một cái gáo hồ lô đổ nước rồi mang đến để dưới đất, đợi gà con nghỉ ngơi và lấy lại đủ sức thì sẽ xuống uống nước.
Mạc Như nói: “Mẹ, có cần cho gà con ăn gạo kê không?”
Trương Thúy Hoa lắc đầu: “Vừa mới nở không cần cho ăn đâu, hiện tại cho chúng ăn sẽ dễ căng cứng vì không tiêu hóa, đợi đến tối là được.”
Mạc Như ghi nhớ.
Trương Thúy Hoa nói tiếp: “Buổi tối trộn ít trấu cám cho chúng, thêm một ít nước tỏi để diệt khuẩn, để tránh bị tiêu chảy dễ chết.”
Mạc Như cũng ghi nhớ hết.
Trương Thúy Hoa chợt nhớ ra: “Mẹ phải ra vườn hoa nhặt cọng hoa tỏi non và băm nhỏ cho chúng ăn, cũng có thể g.i.ế.c sâu bọ. Ồ! Con không cần trông chừng chúng, lát nữa cũng không nở ra hết đâu, ít nhất là phải đến ngày mai.”
Nói xong, bà đi ra ngoài nhanh như gió.
Mạc Như còn nghĩ lát nữa là gà con đều có thể chui hết ra khỏi vỏ, hóa ra là phải đến ngày mai. Cô thu dọn thức ăn, người nhà lần lượt về ăn cơm, buổi chiều còn phải đi làm.
Nghe nói gà con trong nhà nở ra rồi, về nhà phải đi xem sao.
Trương Cấu cười nói: “Nghe nói mười mấy quả trứng của gia đình Trần Tú Phương hư rồi, hiện tại bà cụ đang đặt trên giường đất để ấp, đoán chừng là có thể nở ra một nửa trong số đó.”
Đinh Lan Anh cũng đến xem: “Mẹ chúng ta nói không có quả trứng nào hư, chúng đều rất tốt. Nếu nở ra hết thì tốt rồi, hai mươi bốn con gà con đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-169.html.]
Trương Cấu đắc ý nói: “Cũng may có Sỏa Ni trông chừng, chúng ta không chịu thiệt đâu, một con gà con đổi năm quả trứng gà. Không đúng... Chúng ta không cho đổi, để tự mình nuôi, ba bốn tháng bắt đầu đẻ trứng thì có biết bao nhiêu trứng gà.” Chị ta nhìn Mạc Như và cười: “Đúng không Sỏa Ni?”
Mạc Như: “Đúng, đúng thế, em đi dọn cơm đây.”
Trương Cấu lập tức kéo lại: “Sỏa Ni! Cô nghỉ đi, để tôi.”
Thấy chị ta nhiệt tình như thế, Mạc Như chỉ đành tiếp tục nhìn gà con chui ra khỏi vỏ.
Buổi trưa, Chu Minh Dũ và Trương Thúy Hoa đến giúp Mạc Như cắm hàng rào cây xanh, những cây còn thiếu đến lúc đó thu gom rồi vùi cũng được.
Đến chiều, Mạc Như ở nhà trông chừng gà con, lại có hơn một nửa gà con liên tiếp chui ra khỏi vỏ, chúng không ngừng kêu chíp chíp. Chúng đã gan dạ dám nhảy từ trên giỏ xuống đất và uống nước, dáng đi xiêu xẹo, có con thì cố gắng đập cánh, dường như chúng nhận định có cánh là sẽ bay được.
Gà mái mẹ nhìn con của mình một cách hiền từ, đồng thời đề phòng con quái vật nhỏ bị mình mổ, để tránh thằng bé đến trộm gà con.
Đến chiều tối cùng ngày, toàn bộ hai mươi bốn con gà đã con chui ra khỏi vỏ mà không đợi đến ngày hôm sau.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai mươi bốn con gà con vây quanh gà mẹ, chúng xù lông, thật là dễ thương c.h.ế.t đi được.
Cô và Trương Thúy Hoa đặt hai mươi bốn quả trứng gà, nở ra đúng hai mươi bốn con gà con, một quả cũng không lãng phí, đúng là giỏi thật.
Trương Thúy Hoa nói: “Chúng ta cho ăn hai ngày đầu, nếu không có vấn đề gì thì bảo nhà bọn họ đến bắt về.”
Chỉ cần năm sáu ngày không có vấn đề thì gà con có thể sống tiếp rồi, trước đây mang trứng gà đổi là có thể chọn gà con đem về.
Trương Cấu lẩm bẩm: “Sỏa Ni! Con gà con này ngoan thật, năm quả trứng gà lãng phí rồi, chúng ta cần ít nhất là tám quả mới được, cô nói có đúng không? Chúng ta tự nuôi ba bốn tháng là có thể đẻ trứng, mỗi ngày một quả, một tháng là được ba mươi quả, ai còn thèm năm quả trứng gà kia chứ? Cô nói xem tôi nói có lý không?”
Mạc Như: “Chị dâu ba, chuyện này... Chị phải nói với mẹ.”
Mặc dù giữ lại cũng rất tốt, chẳng qua cô chỉ tìm thêm nhiều nơi để bắt sâu bọ mà thôi, lương thực chắc chắn không đủ để nuôi.
Nhưng Trương Thúy Hoa không làm những chuyện không giữ chữ tín, đã nói trước là năm quả thì sẽ là năm quả.
Qua mấy ngày sau, hẹn trước đổi gà con đều đến chọn về, chiều tối tan làm, Trương Thúy Hoa bảo Nê Đản Nhi đi nói với bà nội bốn cũng đến chọn mấy quả.
Triệu Liên Anh đến cũng rất nhanh: “Chị dâu hai, gà con đều nở hết rồi, rất tốt đúng không, để em chọn ra mấy con.”
Trương Thúy Hoa bảo bà ta tự chọn, Mạc Như đã chọn ra năm con coi được để tránh bị người khác chọn mất.
Triệu Liên Anh đứng đó thấy con gà Tam Hoàng này được, con gà Plymouth kia cũng đầy sức sống, nhưng cầm trong tay lại cảm thấy vẫn là con gà con kia trông mạnh hơn nên chắc chắn đẻ được nhiều trứng hơn.