Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 286
Cập nhật lúc: 2024-08-10 16:49:23
Lượt xem: 32
Đây cũng là phong tục địa phương, đeo những thứ này cho trẻ em để trừ tà, khóa linh hồn trẻ em, sẽ không bị những điều xấu dẫn đường.
Mạc Như liên tục nói lời cảm ơn, có thể có vòng tay đan bằng sợi dây đỏ là một điều tốt, cái gì mà vòng xuyến vàng bạc hay trường mệnh tỏa tạm thời cô đều không nghĩ đến.
“Thím đan đẹp thật đấy, đến lúc đó chúng ta làm thêm ít sợi dây này, đan xong mang đến thành phố bán.”
Liễu Tú Nga cười nói: “Đây là thím dùng hoa móng tay và phèn chua nhuộm đấy, nếu có sợi dây đỏ không phai màu thì càng tốt.”
Mạc Như cười nói: “Đến lúc đó nhờ người tìm.”
Liễu Tú Nga lại lấy ra một ít tã lót: “Trong nhà cũng không có thứ gì tốt, dù sao cũng đều là gom lại từ mấy nhà phía đông phía tây, nhà nào dùng hết thì đến nhà tiếp theo, cháu đừng chê.”
“Cảm ơn thím, chừng này không đủ dùng thì làm gì mà chê bai.”
Nhà ai cũng không có vải dư, toàn là vải không thể rách hơn được nữa, áo quần không mặc được mới xé ra làm tã lót.
Có tã lót dùng vẫn tốt hơn, có rất nhiều người chỉ có chừng đó, đều là để dành cho mùa đông, trước giờ mùa hè sẽ không dùng tã lót.
Có một số người trực tiếp khâu một cái túi, rồi gói cát mịn cho trẻ đi tiểu vào trong, đến lúc tháo ra giặt rửa lại, đợi đứa bé lớn lên chút đi ị đi tè cũng không nỡ dùng tả lót.
Nhưng Mạc Như nghĩ con gái không thể như thế, nếu hạt cát rơi vào thì quá mất vệ sinh, lại không an toàn, vẫn là phải dùng tã lót.
Hiện tại tã lót đều là do Trương Thúy Hoa lo liệu cho Lan Tử Nhi và Kha Lạp Nhi dùng, còn có các bác các dì gom lại, có những cái đã rách không thể dùng cũng không nỡ vứt đi, trực tiếp khâu làm vải lót may bên trong vẫn dùng được.
Con cái trong gia đình đều như vậy, khi sinh ra thì mỗi gia đình gom lại, dùng hết thì dùng nhà tiếp theo chứ bản thân không trữ. Dù sao đợi khi có thêm một đứa con nữa thì nhà người khác sẽ giúp gom lại, người đông sức lực lớn, gom nhiều hơn so với gia đình mình.
Nhưng áo quần trẻ con không dễ mua, đều cần phiếu mua vải, ai cũng không có dư, cho dù trẻ con mặc cỡ nhỏ cũng cần tháo ra rồi sửa lại mới mặc tiếp được.
Mạc Như thấy con đã tè rồi nên thay tã lót sạch sẽ, cô nói với Liễu Tú Nga về chuyện giỏ cá: “Thím! Thím dạy anh Út Năm đan cái giỏ lỗ nhỏ đi, anh ấy nói ở con sông phía tây có cá nên muốn đến bắt về nấu canh cá.”
Không có móng giò tiết sữa thì chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-286.html.]
Tất nhiên Liễu Tú Nga biết bọn họ không phải là nhàn rỗi quá mới đi vớt cá: “Tất nhiên là được, đan rồi nhưng có thể bắt được hay không thì không dám nói, Cát Cát bọn chúng ngày nào cũng xuống sông tắm, cũng không thấy bắt được con nào.”
Chu Bồi Cơ ở gian nhà chính, nói: “Những con cá này đều to bằng ngón tay, ai mà thèm bắt.”
Liễu Tú Nga quở mắng con trai một câu, rồi lại nói nhỏ với Mạc Như cách tiết sữa, bảo Mạc Như xoa vai hay n.g.ự.c gì đó, còn phải ăn ít chất béo, ăn thêm canh rau thích hợp.
Mạc Như đều đã ghi nhớ.
Đợi Liễu Tú Nga và Chu Bồi Cơ đi rồi, cô bảo Chu Minh Dũ chuẩn bị canh rau cho cô, canh trứng gà nấm, canh trứng gà cà chua, canh trứng gà rau sam, canh ve sầu... thêm chút dầu không thêm muối, nấu xong cất vào không gian trực tiếp làm nước uống.
Nước canh không có muối thực ra rất khó uống, chẳng thà uống luôn nước sôi để nguội, nhưng để có sữa cho con b.ú nên cô đành phải gắng uống, không khát cũng phải uống, khát rồi càng uống nhiều hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kết quả là cả buổi chiều ăn ba bát các loại canh rau, mười phút đi vệ sinh một lần, thật đúng là...
Cô còn an ủi bản thân, uống nhiều nước chẳng những có thể tiết sữa mà còn có lợi cho việc thải sản dịch.
Đến chiều, cô cảm thấy bầu n.g.ự.c có hơi to ra, cô nghĩ chắc là có sữa rồi đợi bé con thức dậy thì cho nó bú.
Lần này cũng đã b.ú được một ít cũng không nhiều, ít ra cũng không như Trương Thúy Hoa đã nói, có thể nhận nhận được tuyến sữa hai bên vai đều thông với nhau và chảy sữa...
Bú một hồi lâu, bé con mệt đến mức ngủ thiếp đi, nó há miệng nhưng không chịu bú, dỗ thế nào cũng không chịu, không biết là ngủ thật hay giả vờ nữa.
Cuối cùng không còn cách nào khác, Mạc Như chỉ còn cách tự thử nắn nắn bóp bóp, ấn vào nhiều điểm huyệt khác nhau trên người.
Một ngày cách hai tiếng cho nhóc con b.ú một chút, cho dù không ăn thua nhưng cũng có thể hút được chút gì đó, cho dù không nhiều, nhưng dù sao bây giờ cô bé cũng ăn ít, cảm giác miễn cưỡng cũng đủ rồi.
Buổi tối đã chứng minh rằng cô ấy quá ngây thơ.
…
Chiều đi làm về, Trương Thúy Hoa hỏi Chu Minh Dũ và Mạc Như, “Theo thông lệ, sinh con xong cha ruột phải đến nhà ngoại báo tin vui.”