Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 343
Cập nhật lúc: 2024-08-11 15:27:42
Lượt xem: 39
Trương Thúy Hoa hét nói: “Chờ lúc chúng mày giỏi giang như đại đội chúng tao rồi đến nói đi!” Còn muốn ăn thịt? Cho ngửi mùi là nể mặt lắm rồi
Trương Thúy Hoa bước vào nhà, kêu Vương Nguyệt Nga lấy một thau sứ qua, lật nồi lên lấy đầu heo to đã được nấu thơm phưng phức ra.
Khi bà ấy vừa mở nắp nồi lên, Nê Đản Nhi ở bên cạnh đã cảm thấy một mùi thơm nồng chưa từng ngửi qua xông thẳng vào mũi, nồng đến mức như sắp xông ngất nó.
Lớn từng này rồi, nó còn chưa từng nhìn thấy đống thịt to như vậy đó!
Sau khi nồi được mở nắp, đã có một mùi thơm hình thành một cơn sóng vô hình, từng cơn phát tán trong không khí, người trong hẻm hít một hơi thật sâu, hét lớn: “Trời mẹ ơi nó thơm!”
Cả một cái đầu heo đó, sát thương lớn gấp trăm lần hai cái giò heo!
Bởi vì Mạc đại tiên thích ăn tai heo và lưỡi, vậy nên Trương Thúy Hoa bèn làm chủ cắt tai và lưỡi để lại cho Mạc Như, còn lại thì dùng d.a.o cắt trong chậu sứ to, da theo thì xé thành miếng nhỏ thả vào trong canh.
Trương Thúy Hoa vừa cắt vừa xé thịt đầu heo nửa nạc nửa mỡ nhét mỗi đứa nhỏ một miếng.
Nê Đản Nhi từ lúc sinh ra đến bây giờ còn chưa từng thấy đầu heo to do nhà mình nấu ra, một miếng này nhét vào mồm, cảm giác thơm như mình đã ăn hết cái đầu heo đó vậy, thơm qua đi, nó bị hạ gục ngay, cả người ngất ngây như uống rượu xỉn vậy.
“Bà ơi, cháu, cháu say.” Sau đó bach một cái lại ngồi xuống mặt đất.
Mấy người Vương Nguyệt Nga đều cười ha ha lên, “Con nít chưa ăn qua, ăn say rồi.”
Cắt da heo ra lộ mỡ heo trắng trẻo nõn nà bên trong, mùi thơm này lên đến đỉnh cao nhất, gần như là các thành viên làm việc trong ruộng đều ngửi thấy rồi, lần lượt hít mũi thật sâu.
Chu Minh Lai chồng của Ngô Mỹ Anh đến hít hà hét lớn: “Thím hai ra lò rồi! Cắt đầu heo thôi!”
Mọi người cười phá lên, “Có phải còn nếm thử không?”
Chu Minh Lai chẹp chẹp miệng, “Mẹ thích ăn óc heo nhất rồi, cháu cũng thích ăn, hề hề.”
“Thích quá ha, mày đi đào cái mỏ sắt đến rồi nói.”
Một cái đầu heo to, Trương Thúy Hoa, chia thành một chậu to, để xưởng sạch sẽ lại một bên còn có thể nấu canh tiếp.
Đuôi heo cũng cắt thành từng khúc theo khớp.
Dùng dưa leo, đậu que trộn hơn nửa thịt đầu heo một nồi nhà tự chịu, ngoại trừ nhà ông lớn Đạt Đạt, còn phải cộng thêm nhà Chu Thành Chí, Chu Thành Liêm, còn có nhà Chu Bồi Cơ.
Bà ấy biết Hà Tiên Cô thích ăn óc heo, bèn chia một nửa đựng trong chén cho người mang qua.
Lại rửa một cái chậu nhỏ, đổ hết thịt đầu heo, đuôi heo còn sót lại vào, rồi mang những cà chua, đậu que, dây bầu đã nấu chín vào hết, có được gần nửa chậu, cuối cùng trộn cả một thau tỏi băm sớm đã làm xong vào luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-343.html.]
Quyết tâm một cái đổ thêm một chén nước tương, cộng thêm một muỗng tương nhà nông, rồi dùng một cái xẻng to cứ đảo mãi, cố gắng đảo nát cả thịt đuôi heo vào trong đó.
Lúc này mùi thơm nồng của thịt lại trở nên tươi ngon phong phú hơn.
…
Chút nữa lúc tan làm Trương Thúy Hoa cho người gõ mõ ăn cơm.
Người đi làm cũng đang trên đường về nhà, người nào người nấy tai thính lắm, vừa nghe tiếng gõ mõ, tất cả đều nhấc chân lên chạy về nhà lấy chậu sứ, hộp canh đi lấy - canh thịt.
Còn có người gấp gáp quá, không cẩn thận làm rơi, “đùng” một phát làm vỡ chậu sứ.
Lúc này ngơ người ra luôn, trong nhà chỉ có một cái chậu sứ thì phải làm thế nào?
Không còn cách nào khác chỉ có thể qua nhà hàng xóm mượn một cái, gấp gáp chạy về phía nhà ăn.
Không ai đến nhà ăn ban đầu cả, đều chạy đến nhà ăn của nhà Chu Thành Nghĩa lấy ít canh thịt trước.
Người nào người nấy hít hà chạy đến cửa xếp hàng chờ sẵn, chìm đắm trong đó.
Đây là một mùi thơm như thế nào đây, mùi thịt nồng nặc, còn có mùi thơm đặc biệt được phát ra từ tương đen trộn với tỏi băm.
Đúng thật là - ăn xong bữa này, cuộc đời này không uổng phí!
Đáng lẽ bọn họ tưởng rằng chỉ được uống miếng canh thịt, ai ngờ bước vào trong còn có gỏi thịt nữa!
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạnh phúc này đến nhanh quá, có người ngay lập tức hạnh phúc đến mức ngất đi, “Thím hai, đúng là thím hai thật, có thịt à!”
Trương Thúy Hoa nói: “Đều làm thật tốt theo đội trưởng, thu hoạch lương thực rèn gang sắt đàng hoàng, sau này còn được ăn nữa.”
Hầu hạ tốt đại tiên nhà chúng ta, các người cũng hưởng theo, thoải mái đi.
Từng người một lần lượt bước vào lấy thịt, lúc bọn họ nhìn Trương Thúy Hoa dùng vá và đũa đảo gỏi thịt, đều hận không cái vá không thể to hơn một chút, múc được sâu hơn một chút.
Lúc Trương Thúy Hoa làm việc, bọn họ cũng nắm chặt nắm đ.ấ.m ngầm ra sức, hận không thể lên ra sức cho bà.
Không chỉ có rau thịt, còn có canh thịt!
Thực sự là hạnh phúc đến mức bay lên!
Hầu hết người lấy rau thịt xong ngay lập tức đưa về nhà cùng ăn, cũng có người ích kỷ thèm không nhịn được tự mình lén ăn một miếng thịt nếm một ngụm canh, kết quả là thơm quá không biết lại ăn hết hơn nửa, đến nhà tất nhiên là dẫn đến một cuộc chiến lớn và cuộc biện luận lớn cùng với khóc thét.