Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1150

Cập nhật lúc: 2024-10-08 21:08:47
Lượt xem: 298

Ánh mắt Hoàng đế rơi trên người Trình Loan Loan.

Trên đầu nàng quấn một vòng băng gạc, m.á.u tươi chảy ra, băng gạc màu trắng biến thành màu đỏ máu.

Trên cánh tay của nàng hẳn là cũng bị thương, trên y phục màu xanh nhạt dính đầy máu, nhìn vết thương có hơi nặng.

"Ngẩng đầu lên."

Nghe được giọng của Hoàng đế, Trình Loan Loan lúc này mới chậm rãi giật giật cái cổ cứng ngắc, chậm rãi ngẩng đầu.

Trên mặt của nàng bị tát một bạt tai, dấu ngón tay có thể thấy rõ ràng, m.á.u chảy ra chỗ khóe miệng đã khô, lộ ra bờ môi cực kỳ tái nhợt, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngất đi.

Hoàng đế lạnh lùng nói: "Đi mời ngự y."

"Tội phụ không dám làm phiền ngự y!" Trình Loan Loan vội vàng nói, "Tội phụ một thân tổn thương này đều là gieo gió gặt bão, tổn thương ở trên người một ngày, tội phụ liền có thể tự kiểm điểm lại thêm một ngày, tội phụ nguyện ngày ngày quay mặt vào tường hối lỗi..."

Nàng cũng không bị thương nghiêm trọng, ngự y vừa bắt mạch là có thể biết, đến lúc đó khổ nhục kế liền thất bại.

"Được, vậy ngươi cứ để bị thương đó đi." Hoàng đế cười lạnh, "Trên người ngươi có nhiều tội trạng như thế, vậy thì số tội hợp lại cùng phạt, trước khi sứ giả A Tát Bố đến kinh, không cho ngươi ra khỏi cửa viện một bước, nếu như chống lại thánh lệnh, vậy trẫm sẽ phạt nặng."

Tim Trình Loan Loan buông lỏng: "Tạ chủ long ân, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Hoàng đế nhìn nàng một cái, cất bước liền đi.

Hoàng hậu mau chóng tới trước đỡ nàng lên, nghĩ mà sợ nói ra: "Tuệ An Nhân, lá gan của ngươi thật sự quá lớn, không thương lượng với bản cung một chút đã tính toán Vận Thường Tại, nếu như xảy ra một chút sai lầm thì ngươi biết có hậu quả gì không sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1150.html.]

Nàng chỉ biết là Tuệ An Nhân lúc này phải vào cung, đồng thời Tuệ An Nhân thỉnh cầu nàng đưa Hoàng Thượng đến ngự hoa viên, nàng còn tưởng rằng Tuệ An Nhân là muốn hướng Hoàng thượng cầu tình khai ân... Ai có thể nghĩ tới lại là một màn kịch như thế.

Nàng ở hậu cung nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai dám tính toán cả Hoàng Thượng!

Vân Mộng Hạ Vũ

Tuệ An Nhân này lá gan thật sự là lớn đến lạ kỳ!

"Tội phụ cũng là sợ xảy ra chuyện liên lụy Hoàng hậu nương nương." Trình Loan Loan giọng nói nhẹ nhàng, "Đa tạ Hoàng hậu nương nương vì tội phụ cầu tình, tội phụ vô cùng cảm kích."

Hoàng hậu quay đầu nói với ma ma sau lưng: "Đem Tuyết Liên cao trong hộp trang điểm của bản cung ra."

Ma ma giật mình, Tuyết Liên cao này một năm chỉ có ba bình, cực kỳ trân quý, Hoàng hậu nương nương vậy mà đưa cho một cái lục phẩm An nhân?

Nhưng mà Tuệ An Nhân trợ giúp Hoàng hậu nương nương đối phó Vận Tần, để Vận Tần trở thành Vận Thường Tại, đúng là có công, Hoàng hậu nương nương ban thưởng một bình Tuyết Liên cao là chuyện đương nhiên.

"Tuyết Liên cao có thể làm tan vết sẹo, một ngày dùng hai lần." Hoàng hậu đem bình sứ nhỏ đưa tới, "Trong khoảng thời gian này ngươi cứ nghỉ ngơi dưỡng thương cho thật tốt, thiếu cái gì thì phái người vào trong cung truyền tin. Bên Hoàng Thượng ngươi đừng lo lắng, chỉ cần ngươi còn có thể vì Đại Vũ triều lập công, Hoàng Thượng sẽ không thật sự xử phạt ngươi."

Trình Loan Loan chân tâm thật ý uốn gối hành lễ: "Đa tạ Hoàng hậu nương nương, nương nương nếu như có gì cần tới thần phụ thì cứ nói một tiếng."

"Bản cung chỉ hi vọng ngươi mau chóng chữa khỏi vết thương, chờ sau khi sứ giả A Tát Bố đến Kinh, hiệp trợ Hoàng Thượng cùng A Tát Bố thành lập mối quan hệ mật thiết." Hoàng hậu cười nói, "Người tới, chuẩn bị cỗ kiệu, đưa Tuệ An Nhân xuất cung."

Trình Loan Loan lại nói tạ ơn, lúc này mới được người đỡ ngồi ở trong kiệu.

Nàng mặc dù không có bị thương nặng, nhưng mà giày vò lâu như vậy, vừa nãy lại gánh chịu áp lực tinh thần lớn như vậy, quả thật mệt mỏi, nửa đường liền ngủ mất.

Chờ lúc tỉnh lại chỉ thấy bên giường có một vòng người vây quanh, ai nấy mặt mũi đều tràn đầy lo lắng nhìn nàng.

"Nương, người làm con sợ muốn chết!" Triệu Tứ Đản ôm chặt lấy nàng, "Chúng ta về thôn Đại Hà đi, không tới kinh thành nữa, quá đáng sợ, con sắp bị hù c.h.ế.t rồi!"

Trình Loan Loan vỗ vỗ phía sau lưng của hắn, ngẩng đầu nhìn về phía Trình Chiêu cùng Thẩm Chính: "Thuận Thiên phủ bên kia thẩm án kết thúc rồi à?"

Loading...