Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 793
Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:51:44
Lượt xem: 459
Một đêm không ngủ.
Người làm tân lang - Triệu Nhị Cẩu này ngủ không được, Trình Loan Loan làm trưởng bối cũng ngủ không được, chúng phụ nhân tới phụ giúp trong viện cũng ngủ không được.
Ròng rã một đêm, chúng phụ nhân trong viện bận rộn thái thịt, rửa rau, chuẩn bị đồ ăn, trời còn chưa sáng tất cả đồ ăn đã chuẩn bị xong hết, dùng chén lớn, chậu, thùng chia ra xếp gọn, đều đặt ở bên cạnh nồi và bếp, có thể lên lửa bất cứ lúc nào.
Triệu lão đầu tử cùng Triệu lão thái thái chỉ chợp mắt được một canh giờ liền tới phụ giúp, lão thái thái đến các nhà các hộ mượn bát đĩa và đũa, lão đầu tử thì bảo các nhà chuyển bàn ghế tới, sân nhà Trình Loan Loan bày không hết, liền bày ở bên trên đất bằng của cổng lớn phường xà phòng, hàng trăm cái bàn được bày ra, cộng thêm ghế dài, cảnh tượng rất hoành tráng.
"Đại Vượng, đi chuyển củi đến!" Triệu Hữu Ngân khiêng một cái nồi lớn, sai sử, " Nhị Vượng, ngươi cũng đừng nhàn rỗi, nước không đủ dùng, đi gánh thêm nước!"
Hắn khiêng nồi gác ở trên lò, chuẩn bị bắt đầu nấu cơm, nhiệm vụ hôm nay của hắn chính là phụ trách món chính cho hơn nghìn người, có cơm trắng, cũng có cơm gạo kê, hai cái nồi lớn cùng nhau bắt lên nấu, ít nhất phải nấu mấy chục nồi, đây không phải việc nhẹ nhàng.
Nhiệm vụ của Triệu Hữu Tài là đón khách, khách nhân tới cửa tặng lễ, hắn phụ trách thu lễ nhập kho, Ngôn chưởng quỹ thì phụ trách ghi chép danh mục quà tặng, hai người phối hợp với nhau.
"Chu bà bà, sao bà lại đến sớm thế?" Triệu Hữu Tài cười, chào hỏi Chu lão bà tử, "Trời còn chưa sáng, sao không ngủ nhiều thêm một chút."
Chu lão bà tử đưa một cái bao bố trong tay tới, đây là quà tân hôn Chu gia chuẩn bị, một khối vải đỏ, hai mươi trứng gà đỏ, những thứ này kỳ thật đã đủ rồi, nhưng bà còn cố ý sai Hổ Tử vào trong thành mua một cái khóa trường mệnh trở về đưa cho đôi tiểu phu thê, hi vọng bọn họ sớm sinh quý tử.
Sau khi lão nhân gia bà đưa hạ lễ xong, cười nói: "Nương Đại Sơn mời thôn dân toàn thôn uống rượu, trên trăm bàn khách nhân chỗ nào giải quyết được, lão bà tử ta mặc dù lớn tuổi nhưng cũng có thể làm chút chuyện, hỗ trợ rửa chén đĩa cũng có thể đỡ một chút chuyện cho nương Đại Sơn có phải không?"
Nói xong, lão nhân gia bà đi vào nhà bếp, nơi này đã có rất nhiều phụ nhân, mỗi người phụ trách nhiệm vụ của mình, phần ai nấy làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-793.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngô Tuệ Nương là chủ bếp, phụ trách sắp xếp công việc, sau khi phân công mấy chuyện lặt vặt trong bếp xong, mọi người đều đâu vào đấy chuẩn bị cho yến tiệc buổi trưa.
Văn thị cũng có chút tài năng, công việc xào rau đều giao cho nàng ấy làm.
Tôn thị thì ở bên ngoài cùng mấy phụ nhân nướng dê, bốn mươi, năm mươi con dê g.i.ế.c xong đặt ở trên lửa nướng, cách nấu ăn này bọn họ chưa từng nghe thấy, cũng chưa từng nhìn thấy, ai cũng vô cùng tò mò.
Trong phòng, Trình Loan Loan cũng không có nhàn rỗi.
Nàng và bà mối Triệu cùng nhau giúp đỡ Triệu Nhị Cẩu mặc y phục tân lang vào, y phục tân lang màu đỏ chót rất là vừa người, trên đầu đội mũ màu đỏ, cả người khí chất lập tức trở nên khác biệt, lại gọi Nhị Cẩu thật giống như khinh nhờn bộ y phục này vậy.
Sắc mặt Triệu Nhị Cẩu rất là khẩn trương, tay chân cũng không biết nên để ở đâu.
"Ai nha, mấy tiểu tử cùng đi đón dâu chạy đi đâu rồi?" Bà mối Triệu đi ra ngoài phòng, kéo cuống họng quát lên, "Tam Ngưu, Tứ Đản, Đại Vượng, Nhị Vượng, mấy người các ngươi mau chóng tới thay y phục!"
Phong tục của bản triều, lúc bên tân lang đón dâu, cần huynh đệ chưa thành hôn cùng đi, dùng hành động này để thể hiện rõ ràng thành ý cầu hôn của nhà trai.
Bốn bộ y phục đã sớm chuẩn bị xong, cũng là màu đỏ từ đầu tới chân, nhưng mà không có mũ, bốn người đứng song song sau lưng tân lang, tư thái đoàn đón dâu trong nháy mắt liền hiện ra.
Lúc này, sắc trời đã chậm rãi sáng lên, kiệu phu khiêng kiệu hoa đến, con ngựa kia trong nhà sau khi được trang trí xong cũng bị dắt qua, còn có đội ngũ khua chiêng gõ trống thổi kèn cũng tụ họp lại ở cửa ra vào.
"Thổi sáo đánh trống đi qua đó là đến giờ lành." Bà mối Triệu mặt mũi tràn đầy vui mừng, "Tân lang, chuẩn bị lên ngựa."