Xuyên Không và Bạch Nguyệt Quang Tiên Giới - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-07 15:36:26
Lượt xem: 774
Ba năm nay ta không màng đến mạng sống để rèn luyện, Tống Phỉ từ kinh ngạc ban đầu đến thuận theo như bây giờ, nhưng chưa bao giờ hỏi tại sao ta liều mạng như vậy.
Có lẽ trong mắt hắn, sự khao khát trở nên mạnh mẽ là điều tự nhiên, hắn cả đời say mê kiếm thuật, chỉ muốn tiến bộ, cuối cùng dù tẩu hỏa nhập ma, nhưng hiện tại vẫn là kiếm tu mạnh nhất.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Ta thì không, ý muốn trở nên mạnh mẽ này, ta dùng cả mạng sống để học được.
"Tất nhiên là để làm việc chính."
Ta cười trả lời Tống Phỉ, bỏ túi tiền vào ngực, tiếp tục đi về hướng Thanh Vân Tông.
Ba năm một lần tiên môn thí luyện.
Sắp bắt đầu rồi.
13.
Thí luyện tiên môn, ba năm tổ chức một lần.
Ta vẫn còn nhớ ở kiếp trước, Cố Ứng đã nhờ vào thân phận đệ tử nhập môn, từ vòng sơ tuyển thắng đến trận cuối cùng, cuối cùng đoạt giải quán quân, thậm chí còn chiếm được trái tim của vị tiên nhân kiêu ngạo Dĩ Ca.
Còn ta... thì ngồi trên khán đài có tầm nhìn tốt nhất, vừa ăn nho do Thanh Quân tiên nhân bóc cho, vừa nhìn xuống Cố Ứng thân mình đẫm máu.
Tâm trạng lúc đó thế nào nhỉ... dường như có một chút đắc ý ngầm, nhưng nhiều hơn lại là sự hoảng sợ.
Dù Thanh Quân tiên nhân đối xử với ta rất tốt, nhưng trong lòng không hề có chút thương xót nào.
Lúc đó ta còn không thể hiểu được sự khác biệt, chỉ nghĩ rằng ngài ấy nhất định yêu ta sâu đậm, không thể kiềm chế cảm xúc của mình.
Nhìn thấy Cố Ứng đầy máu, ta thầm cảm thấy may mắn vì không phải chịu những vết thương đó.
Ngược lại, hắn cũng ghen tị với ta vì không phải động thủ, chỉ nhàn nhã hưởng lạc.
Thật nực cười.
Chẳng lẽ trên người ta không có vết thương sao? Thế còn phù văn màu hồng đào, những dấu dâu tây màu đỏ sẫm thì thế nào?
Những dấu vết này không chỉ đáng sợ mà còn không có chút tôn nghiêm nào cả.
Giờ đây, ta thực sự muốn biết, Cố Ứng có còn thấy nho ngọt như kiếp trước không?
Hiện tại, dù ta có linh căn kim tuyệt phẩm, nhưng lại không có môn phái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-va-bach-nguyet-quang-tien-gioi/chuong-8.html.]
Tiên môn thí luyện này chấp nhận các tán tiên báo danh, phần lớn đều mặc định đến để xem trò vui.
Tất nhiên, là trò vui phải trả giá bằng mạng sống.
Nữ tiên tử đưa cho ta tờ cam kết sinh tử với vẻ mặt lạnh lùng, như thể ta đã là một cái xác.
Ta nhanh chóng ký tên mình lên đó. Lúc này, đám đông bắt đầu xôn xao.
“Nhìn kìa, đó là Thanh Hoàng tiên quân nổi tiếng gần đây, nghe nói là đệ đệ của Thanh Quân thượng tiên đấy.”
Đệ đệ của Thanh Quân thượng tiên?
Ta nghe theo tiếng gọi liền quay đầu nhìn lại, quả nhiên là Cố Ứng, à, bây giờ là Thanh Hoàng tiên quân.
Cái tên này ta không thể vờ như không quen.
Kiếp trước, Ôn Thanh Quân vuốt ve khuôn mặt ta, trong mắt đầy tràn tình ý, nói rằng sau này sẽ đổi tên ta thành Thanh Hoàng.
Thanh Hoàng tương hợp, là một cái tên đẹp.
Cố Ứng bây giờ cũng mặc áo trắng, dáng người mảnh mai, không có dấu hiệu của luyện võ.
Nhưng bên hông đeo thanh kiếm làm từ ngọc huyền tốt nhất, các pháp khí khác cũng đều là tuyệt phẩm.
Dù hắn có mặc áo trắng tinh, nhưng xung quanh như đầy những đạo cụ vàng chói mắt.
Ta không khỏi bật cười.
Giờ hắn đã đổi tên, lại nhận được nhiều lợi ích như vậy, có lẽ thật sự hòa hợp với Ôn Thanh Quân nha.
Tiếng bàn tán bên cạnh vẫn chưa dứt.
“Thanh Quân thượng tiên không phải yêu thương em trai nhất sao, sao lại để hắn ta tham gia tiên môn thử luyện?”
“Đúng thế, đây là phải ký sinh tử trạng mà.”
“Chúng ta tu luyện, không phải để có thể tự do tự tại như hắn ta sao?”
“Ngươi không hiểu rồi, Thanh Hoàng tiên quân tham gia với tư cách tân tú, trực tiếp vào chung kết.”
“A? Lại còn thế sao?”
“Xuất thân tốt thật khác biệt, sao ta không có một người anh tốt nhỉ.”