Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 185
Cập nhật lúc: 2024-10-05 16:33:10
Lượt xem: 48
Một khi hít phải bột thuốc nội lực sẽ lập tức bị khống chế, toàn thân sẽ trở nên mềm nhũn, nói gì đến đối đầu với người khác?
Hồ Cửu Nương ngừng thở.
Ngoại trừ võ giả cấp năm chuyên học qua công phu nín thở, người bình thường nhiều nhất cũng chỉ có thể nín thở một khắc.
Nàng không thể chịu nổi, lại không thể mở miệng ra uy hiếp, chỉ có thể thuận tay bắt lấy một nữ nhân bay lên nóc nhà, ngón tay mọc ra móng vuốt, không chút lưu tình nắm chặt cổ nữ nhân.
Nữ nhân giống như bị cho uống thuốc độc, miệng không thể phát ra âm thanh, do hít thở không thông nên khuôn mặt tím tái, tròng mắt càng lúc càng lồi ra.
Dụng ý của Hồ Cửu Nương rất rõ ràng, nàng dùng con tin uy h.i.ế.p Lục Kiến Vi và Huyền Kính Sứ, ý đồ muốn ép lui vòng vây bên ngoài, tìm kiếm cơ hội chạy thoát.
Lục Kiến Vi cười nhạo: “Hay cho một cao thủ dùng độc đệ nhất thiên hạ, đối mặt với loại độc không biết chỉ biết chạy trốn, đúng là khiến người ta thán phục.”
“...”
“Ngươi tạo ra cục diện lớn như vậy, tưởng là đang chơi trò trẻ con sao? Muốn g.i.ế.c người là g.i.ế.c người, muốn chạy trốn là chạy trốn? Ngươi không phải là ngựa quen đường cũ đó chứ? Thành công quá nhiều lần cho nên vô cùng tự cao tự đại, đã sắp quên bản thân mình là ai.”
“...”
“Hồ Cửu Nương, hôm nay ngươi chạy thoát sẽ chỉ khiến người ta cười nhạo, khi nhắc đến ngươi cũng chỉ nói một câu.” Lục Kiến Vi hết sức trào phúng: “À, là nữ nhân điên tự xưng là cao thủ dùng độc đệ nhất thiên hạ, thế mà lại không giải được mê dược của kẻ khác, ả có gì hay ho đâu, còn thua một sợi tóc của Lâm Tòng Nguyệt.”
Lục Kiến Vi thật sự rất muốn cười.
Vốn tưởng rằng đây là một tên sát nhân tâm tư quỷ quyệt, nào ngờ lại là một kẻ biến thái kiêu căng ngạo mạn.
Không hề có chút cảm giác thành tựu nào.
Nàng lại tiếp tục trào phúng: “Lẽ nào tới độc của Cây Quỷ Khóc cũng không phải do ngươi phát hiện? Dùng độc hại trẻ con thì cũng đành, nhưng muốn g.i.ế.c người liên hoàn lại dùng độc do người khác phát hiện, cỡ này mà còn tự xưng là đệ nhất giang hồ? Đúng là mặt dày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-185.html.]
Không biết là câu nào đã chọc trúng chỗ đau của ả, trên mặt Hồ Cửu Nương hiện lên vẻ độc ác, cuối cùng gào to: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Hàn Khiếu Phong trấn thủ bên ngoài, ả không dám thật sự g.i.ế.c con tin.
Lúc trước là ả quá kiêu ngạo, đã thành công nhiều lần ở nơi khác nên càng cho rằng trên đời này không ai có thể ngăn cản bước chân của ả.
Ả phải nhớ kỹ khuôn mặt đáng giận này! Nhớ kỹ tên nàng!
Lục Kiến Vi cười thoải mái: “Ta chỉ là một nữ tử tay yếu chân mềm, không xứng được biết tên.”
Một câu vô cùng đơn giản đã trực tiếp chọc vào chỗ yếu ớt, nhạy cảm nhất trong nội tâm của Hồ Cửu Nương.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ả nổi giận gầm lên một tiếng: “Ta muốn g.i.ế.c ngươi!”
Hồ Cửu Nương xách theo con tin lao thẳng tới Lục Kiến Vi.
Lục Kiến Vi đứng tại chỗ không nhúc nhích, Hồ Cửu Nương đánh toàn lực cấp năm về phía nàng, còn chưa tới trước người đã bị Hàn Khiếu Phong cản lại.
Hắn cầm đao dễ dàng hóa giải chiêu thức, sau đó trở tay đánh về phía Hồ Cửu Nương.
Hồ Cửu Nương hô to: “Ngươi còn chưa động thủ?!”
Ả hung hăng nhìn chằm chằm cô nương bán hoa, trong mắt lộ ra điên cuồng và áp bách.
Cô nương bán hoa không trả lời, hai tròng mắt di chuyển liên hồi.
“Ngươi không cần thuốc giải nữa à?!” Hồ Cửu Nương đã mở miệng lần thứ tư, ả hít phải bột thuốc nên cơ thể đã mềm nhũn, nội lực đang dần xói mòn, nhưng cũng không quên gào to: “Đừng quên, mạng của ngươi nằm trong tay ta!”
Cô nương bán hoa tỏ ra lạnh nhạt: “Ngươi căn bản không có thuốc giải.”
“Giết nàng! Ta sẽ cho ngươi thuốc giải!” Hồ Cửu Nương phẫn nộ chỉ về hướng Lục Kiến Vi.
Ả không cảm nhận được cấp bậc của Lục Kiến Vi, cho rằng nàng chỉ là một phế vật không có võ công, nghĩ rằng g.i.ế.c nàng dễ như trở bàn tay.