Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 216

Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:50:15
Lượt xem: 49

Tiểu Khách mạnh mẽ chuyển đề tài: "Còn có người đang chờ ngươi cứu mạng.”

"Nàng đã quyết định chờ c.h.ế.t thì ta cần gì phải cứu nàng?"

Tiểu Khách: "Không phải ngươi đang thiếu một tiểu nhị am hiểu dược lý sao? Cứu sống nàng, để nàng vì ngươi bán mạng!” Lục Kiến Vi lắc đầu: “Cho dù ta cứu được nàng thì cũng không chắc chắc nàng sẽ đồng ý ở lại khách điếm. Nàng không đơn giản như vậy, mà ta thì không thích ép buộc. ”

“Trước đó nàng cứu Ngưu Tiểu Hỉ và nhóm người kia, nhìn qua thì tâm địa không xấu, chắc cũng không phải hạng người vong ân phụ nghĩa?"

Lục Kiến Vi dừng một chút: “Ý của ta là, nàng rất thông minh, người quá thông minh không dễ khống chế, có lẽ nàng sẽ cảm kích ta, nhưng không nhất định sẽ vì cảm kích mà bán mạng cho ta."

Bị chèn ép dưới tay Hồ Cửu Nương lâu như vậy, Hồ A Điều có thật sự nguyện ý tiếp tục kiếm sống dưới tay người khác nữa hay không?

Tiểu Khách: “Thông minh còn không tốt sao? Nhân loại các ngươi thật phức tạp."

"Không nói với ngươi nữa, ta phải nghiên cứu giải dược."

"Không phải ngươi nói không có ý định cứu nàng sao?"

“Ta cứu nàng là vì nghiên cứu y đạo.” Lục Kiến Vi hừ nhẹ: “Ta vẫn đang chờ kiếm đủ tiền về nhà đấy."

Tam Nguyệt Khứ từng xuất hiện trong sách Độc Vật, tự nhiên cũng có phương pháp giải độc tương ứng.

Nhưng chỗ khó bây giờ là: Quần Phương Đố và Tam Nguyệt Khứ kết hợp với nhau trở thành một loại độc mới.

Nếu như nàng dùng thuốc giải của U Linh Lan, dược vật rất có thể sẽ xảy ra xung đột với Quần Phương Đố, khiến Hồ A Điều lập tức trúng độc mà chết.

Ngược lại cũng thế.

Cho nên Lâm Tòng Nguyệt chỉ có thể nghĩ đến phương pháp áp chế.

Lục Kiến Vi đau khổ bứt tóc, giống như trở lại lúc thí nghiệm tốt nghiệp gặp phải bình cảnh, không, so với tình cảnh khi đó còn đau đầu hơn gấp trăm lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-216.html.]

Thí nghiệm tốt nghiệp chỉ liên quan đến việc nàng có thể lấy được bằng tốt nghiệp hay không, còn thuốc giải này thì liên quan đến việc một người có thể tiếp tục sống hay không.

Trọng lượng của một mạng người quá nặng.

Cũng may loại độc mới có mang theo đặc tính của Tam Nguyệt Khứ, sau khi phát độc sẽ không lập tức c.h.ế.t đi, chỉ là dưới ảnh hưởng của Quần Phương Đố, nạn nhân sẽ hôn mê bất tỉnh.

Nàng vẫn còn thời gian.

Sau khi Phạm Miên lau người, thay y phục cho Hồ A Điều xong, đi ra ngoài nhìn thấy nhi tử ngồi xổm ở cửa bèn hỏi: “Có phải con biết cô nương này hay không?"

Lúc bọn họ nhặt được người thì rất bối rối, không đề cập đến lai lịch của Hồ A Điều.

Tiết Quan Hà đứng dậy giải thích: “Nương, nàng là đồ đệ của Hồ Cửu Nương, Hồ Cửu Nương chính là hung thủ của vụ án hạ độc g.i.ế.c người liên hoàn lúc trước.”

“Là nàng sao!” Phạm Miên cả kinh lùi lại một bước, vỗ vỗ ngực: “Sao nàng lại biến thành như vậy? ”

"Sư phụ nàng đã hạ độc để khống chế nàng."

Phạm Miên nhíu mày: “Người kia thật độc ác, một cô nương xinh đẹp thế này, nếu từ nhỏ ở bên cạnh phụ mẫu, được yêu thương mà lớn lên, thì đâu đến nỗi phải chịu tội tình như hôm nay. ”

“Ừm.” Tiết Quan Hà đồng tình gật đầu: “Rõ ràng nàng biết phương thuốc chế giải dược, nhưng lại bởi vì không có tiền mua dược liệu nên không thể không chờ chết."

Phạm Miên nắm chặt khăn suy nghĩ một lúc: “Chúng ta nhặt được nàng ở ven đường, con nói xem có phải nàng đang muốn tới khách điếm, tìm Lục chưởng quầy cầu cứu không?"

“Cũng không phải là không có khả năng đó.” Tiết Quan Hà thoáng suy nghĩ đến một vài hình ảnh, trong lòng càng khó chịu hơn: "Chắc lúc nàng ngã xuống đã tuyệt vọng biết bao.”

Phạm Miên: “Giải độc khẳng định không dễ dàng, còn không biết Lục chưởng quầy sẽ nghiên cứu tới khi nào, như vậy đi, ta về trước, con ở lại khách điếm, ngày mai ta lại đến một chuyến."

“Nương không cần tới đây đâu, một mình con ở chỗ này là được."

Vân Mộng Hạ Vũ

Phạm Miên dò xét hắn: “Con tự mình chăm sóc A Điều cô nương?"

Tiết Quan Hà: “...”

Hắn cúi đầu, thoáng cái mặt đã đỏ bừng.

Loading...