Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 241
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:50:51
Lượt xem: 54
Một lát sau, Yến Phi Tàng cưỡi trên lưng một con ngựa, mang theo một con ngựa khác gấp rút trở về, trên vạt áo dính vết máu, thần sắc cực kỳ nghiêm nghị.
Lục Kiến Vi ra khỏi thùng xe, nhảy lên lưng ngựa.
"A Điều, ngươi đi vào chăm sóc người bệnh, Quan Hà, đi nhanh hơn một chút."
Trên xe ngựa bây giờ chỉ có ba người, trọng lượng giảm bớt, con ngựa cũng khoan khoái hơn một chút, tốc độ chạy càng nhanh.
Mấy người một đường phi nước đại, Lục Kiến Vi phân tâm xem bản đồ, quả nhiên có một đội nhân mã từ hướng Đông Lưu Thành chạy tới, sau khi gặp hai người bị g.i.ế.c thì dừng lại một lúc ngắn ngủi rồi lại tiếp tục đuổi theo.
Mặt trời đang dần lặn về tây.
Tiết Quan Hà mồ hôi đầm đìa, nhiệt huyết lang bạt giang hồ đã lạnh, trong lòng chỉ còn lại đầy sự nôn nóng và phẫn nộ.
Kẻ điên g.i.ế.c người bừa bãi!
Điều hắn hướng tới chính là một giang hồ hiệp can nghĩa đảm chứ không phải là giang hồ tinh phong huyết vũ.
Trong suốt chặng đường, hắn đã gặp qua một vài chuyện huyết tinh, nhưng trước đó chưa từng tự mình trải nghiệm khốn cục cho nên không thể nào đồng cảm.
Trốn chạy nửa ngày đã thật sự cho hắn một bài học xương máu.
"Chưởng quầy, ngựa sắp không chịu nổi rồi." Tiết Quan Hà thật sự cảm thấy có lỗi với con ngựa đã bầu bạn dọc đường này.
Lục Kiến Vi bình tĩnh nói: "Tiếp tục chạy."
"Vì sao lại phải chạy?" Yến Phi Tàng nhịn nửa ngày, rốt cuộc hỏi ra nghi ngờ trong lòng: "Ngươi và ta liên thủ, nhất định có thể g.i.ế.c được bọn chúng."
Lục Kiến Vi bất đắc dĩ, trước kia nàng ngụy trang quá mức thành công, đến nỗi Yến Phi Tàng cực kỳ tin tưởng giá trị vũ lực của nàng cực cao.
Nhưng nàng chỉ mới cấp năm thôi.
"Những người đuổi theo chỉ có cấp năm và cấp sáu, nếu như bọn chúng đều lựa chọn tự bạo, ngươi và ta không chắc có thể ngăn chúng lại." Đây là lý do duy nhất nàng có thể nghĩ ra.
Yến Phi Tàng sửng sốt một chút: "Nhưng trước kia ngươi …"
"Tống Nhàn cũng chỉ có một mình." Lục Kiến Vi bình tĩnh nói: "Bọn chúng đông người, đến lúc đó có lẽ ngươi và ta sẽ không chết, nhưng A Điều và Quan Hà lại không được như vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-241.html.]
Yến Phi Tàng cúi đầu: "Ngươi suy nghĩ thật chu toàn."
Sau cùng hắn lại nói tiếp: "Để cho bọn họ đi trước, chúng ta ở lại cản phía sau."
Lục Kiến Vi: "…"
Còn tiếp tục từ chối nữa thì hình tượng cao thủ sẽ bị nghi ngờ.
Nàng quyết đoán nói: "Quan Hà, các ngươi tiếp tục đi về phía trước, ta và Yến Phi Tàng đi xử lý mấy con đỉa đằng sau.”
"Chưởng quầy!" Tiết Quan Hà vội la lên: "Nếu như bọn chúng tự bạo thì phải làm sao?"
Lục Kiến Vi trấn an hắn: "Thống khổ khi tự bạo không nằm trong mức chịu đựng của con người, khả năng cao là sẽ không tự bạo. Nghe lời đi."
"Được." Tiết Quan Hà lau khóe mắt ẩm ướt.
Hắn thật vô dụng!
Tổng cộng có sáu người tới, một người cấp sáu, ba người cấp năm, hai người cấp bốn.
Lục Kiến Vi đã hạ quyết tâm thì sẽ không cho phép chính mình từ bỏ giữa đường. Nhưng một khi đã ra tay, Yến Phi Tàng chắc chắn sẽ phát giác được cấp bậc của nàng.
Hai người giục ngựa trở về, chỉ trong thời gian một chén trà, bọn họ đã nhìn thấy bóng dáng của sáu người áo xám.
Lục Kiến Vi nhanh chóng quyết định: "Chúng ta tách ra, ta trái ngươi phải."
Ở khoảng cách xa, hắn sẽ không phát hiện ra cấp bậc nội tức của nàng.
Nàng cũng có thể bộc lộ toàn lực mà không hề cố kỵ, kiểm nghiệm trình độ sau khi tu luyện một thời gian dài.
Đây là lần đầu tiên nàng giao thủ trực diện với người khác.
Nàng không có chút sợ hãi nào, thậm chí còn âm thầm có cảm giác hưng phấn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khí huyết trong kinh mạch bắt đầu sôi trào, nội lực phát ra từ trong đan điền rót vào tứ chi tám mạch, nghênh đón trận chiến sắp đến.
Hai người tách nhau ra, người áo xám sửng sốt một lúc, sau đó cũng chia thành hai đám người.
Yến Phi Tàng tiếng tăm lừng lẫy, được phân cho một cấp sáu và hai cấp năm, còn người đuổi g.i.ế.c Lục Kiến Vi lại là một cấp năm và hai cấp bốn.