Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:50:58
Lượt xem: 37
Sát thủ vốn đã ngứa ngáy đến mức muốn tự sát, sau khi nuốt viên độc dược thứ hai, lục phủ ngũ tạng của hắn đột nhiên đau đớn như có vô số mũi kim mảnh đ.â.m vào, toàn thân là nỗi thống khổ vạn phần.
Trong đầu hắn chỉ còn lại có đau và đau!
Hắn bị trói chặt bằng dây thừng, dù đau đớn thế nào cũng không có cách tự sát, chỉ có thể ra sức chịu đựng đau đớn. Tiếng kêu thê lương khiến toàn bộ cánh rừng bị bao phủ một tầng u ám.
Ngay cả người bị hại như La Liên Hoàn cũng có chút không nỡ nhìn thẳng.
Lý trí của Tiết Quan Hà cho hắn biết, tên sát thủ này là tự làm bậy không thể sống, nhưng dù sao tuổi cũng còn nhỏ, còn chưa trải sự đời cho nên nhất thời chưa kịp thích ứng.
Hắn xoay người, xử lý cơm thừa canh cặn.
"Hai viên độc dược này rất thú vị." A Điều khách quan bày tỏ ý kiến: "Ta chưa từng thấy, là tự ngươi làm sao?"
Lục Kiến Vi gật đầu: "Rảnh rỗi không có việc gì, làm chơi thôi."
La Liên Hoàn: "…"
Nàng cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của chính mình.
"Loại tử sĩ như hắn sẽ không dễ dàng mở miệng." Yến Phi Tàng bày tỏ bản thân không ôm hy vọng sát thủ sẽ khai ra chân tướng.
Lục Kiến Vi cười khẽ, lại lấy ra một viên dược đưa tới trước mặt A Điều.
"Đoán xem nó là gì?"
A Điều nâng viên dược đưa lên mũi ngửi một lúc, sau đó nói: "Ta ngửi được mùi của hoa Lam Điệp, loài hoa này có khả năng mê hoặc thần trí, nhưng đối với võ giả có nội lực thâm hậu thì không có mấy hiệu quả, vừa rồi ngươi dùng hai viên độc dược là để hủy hoại lý trí hắn, sau đó dùng tiếp dược này để mê hoặc tâm trí hắn, đúng chứ?"
Đôi mắt nàng ánh lên ngọn lửa đang nhảy múa.
Lục Kiến Vi cười nói: "Cho hắn ăn thử xem."
A Điều không hề bất mãn khi bị Lục Kiến Vi sai sử, từ tận đáy lòng nàng kính nể y thuật cùng độc thuật của Lục Kiến Vi.
Viên dược được đưa vào miệng sát thủ, không lâu sau, hai mắt tên sát thủ liền mất tiêu cự, biến thành một con rối gỗ chỉ biết nghe lời.
"Yến Phi Tàng, hỏi." Lục Kiến Vi lười biếng tốn nước bọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-246.html.]
Yến Phi Tàng: "Ngươi là người ở đâu? Được ai sai sử? Tại sao lại ra tay trong tiệc mừng thọ của Chu gia?"
"Ta, ta là —— Phụt ——"
Máu tươi phun đầy đất, sát thủ hai mắt trừng lớn, c.h.ế.t không nhắm mắt.
"Tại sao lại như thế?" Lục Kiến Vi nhíu mày.
Không đúng, độc dược nàng cho hắn uống chỉ khiến hắn đau đớn chứ không gây tử vong.
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu?
A Điều nhìn chằm chằm sát thủ một lúc, bất thình lình nói: "Là cổ."
Lục Kiến Vi: "…"
Tại sao nàng lại quên được chứ!
Trong thế giới võ hiệp làm sao có thể thiếu cổ độc?
Nàng vẫn chưa tìm hiểu về cổ thuật cho nên nhất thời không nghĩ tới.
Lục Kiến Vi hỏi: "Ngươi có biết đó là cổ gì không?"
A Điều lắc đầu: "Ta cũng không hiểu biết nhiều về cổ, chỉ là suy đoán."
Đây là thứ nàng học được từ Hồ Cửu Nương, nói chính xác thì là học từ y thư và ghi chép tâm đắc của Lâm Tòng Nguyệt.
Các y sư từ Trung Nguyên xưa nay không thích cổ độc, nàng cũng chưa từng học qua cổ thuật, có thể nghĩ đến cổ độc chỉ là bởi vì từng đi theo Hồ Cửu Nương đến Tây Nam, từng nghe qua cổ trùng có thể điều khiển nhân tâm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi sinh ra hứng thú với cổ trùng bèn nói: "Ngày mai chúng ta vào trong thành tìm một chỗ cho sư huynh của La cô nương dưỡng thương."
Thuận tiện nghiên cứu về cổ trùng trong cơ thể sát thủ.
Trên mặt La Liên Hoàn lộ vẻ kinh ngạc, ngập ngừng nói: "Cảm ơn ngươi."
Gặp phải kiếp nạn như thế, kinh sợ và khủng hoảng đã áp chế kiêu ngạo trong lòng nàng, vừa rồi nàng lại bị thủ đoạn đáng sợ của Lục Kiến Vi làm sợ hãi, lo lắng sẽ bị người khác ghét bỏ.
Một đêm yên bình.
Tổ chức sát thủ quả nhiên không tiếp tục đuổi theo, có lẽ bọn chúng cũng không được cung cấp nguồn “binh lực” dồi dào.