Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 335
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:29
Lượt xem: 40
Xem xét từ hành động của Lương Thượng Quân, hắn thủ vững thứ mà bản thân cho rằng là chính nghĩa.
Bát Phương khách điếm bị bôi nhọ, dẫn đến các khách nhân giang hồ tham lam vây công, đây là trái với chính nghĩa.
Lương Thượng Quân sẽ không rời đi.
Thanh Long Bang.
Hồng Anh Kiệt nghịch thương cả một canh giờ, chờ đến khi lão cha trở về, hắn vội vàng chạy tìm đi.
"Cha, cha đã nghe nói tới chuyện Cực Địa Kim Tằm chưa?"
Hồng Hạ lau đao, hừ lạnh cười nói: "Ngươi muốn nói cái gì?"
"Lục chưởng quầy thật sự đã g.i.ế.c hết toàn bộ người trong tiệc mừng thọ Chu gia chỉ vì Cực Địa Kim Tằm sao?"
"Lời đồn mà thôi."
Hồng Hạ đã hành tẩu giang hồ nhiều năm, ngẫm nghĩ một chút liền biết tin tức đó là giả. Nếu thực sự có Cực Địa Kim Tằm, Võ Lâm Minh chắc chắn sẽ giấu giấu giếm giếm, âm thầm cướp lấy linh vật, làm sao có thể gióng trống khua chiêng như vậy?
"Nếu là lời đồn, chúng ta có nên đi qua hỗ trợ Lục chưởng quầy hay không?" Từ khi có được thanh thương bảo bối, hảo cảm của Hồng Anh Kiệt đối với Lục Kiến Vi càng ngày càng tăng.
"Mặc kệ nói như thế nào, Lục chưởng quầy cũng làm ăn buôn bán ở trên địa bàn Giang Châu của chúng ta, chúng ta không thể mặc kệ mà bàng quan ngồi xem đúng không?"
Hồng Hạ khó xử nói: "Đúng là không thể mặc kệ."
"Bây giờ chúng ta liền đi qua đó!"
"Đi cái gì mà đi!" Hồng Hạ trừng mắt liếc hắn một cái, tức giận nói: "Ngươi có biết những người tới là ai không? Cấp bậc thấp nhất chỉ sợ còn cao hơn cả cấp của cha ngươi, giúp đỡ như thế nào?"
"Vậy chẳng phải Lục chưởng quầy sẽ gặp nguy hiểm sao?"
Hồng Hạ lại lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-335.html.]
"Nàng có thể dễ dàng áp chế đệ tử của Võ Lâm Minh, lại có thể tùy ý lấy ra thần binh lợi khí cỡ này, bất kể là thực lực của bản thân hay là sư môn ở sau lưng, cũng không thể khinh thường. Ai thắng ai thua vẫn chưa chắc chắn."
"Cha, cha nói nhiều như vậy, rốt cuộc chúng ta phải làm sao?" Hồng Anh Kiệt mất kiên nhẫn nói.
Hồng Hạ: "Đừng làm phiền lão tử."
Lão cũng không biết phải làm sao thế nào.
"Côn thương này của ta còn chưa được dùng sảng khoái lần nào, cha không đi thì con đi." Hồng Anh Kiệt xoay người rời đi.
"Trở về!" Hồng Hạ chỉ tay về phía hắn, bất đắc dĩ nói: "Chỉ với năng lực của ngươi, có thể chặn được mấy chiêu?"
Hồng Anh Kiệt trả lời: "Không thử làm sao biết?"
"Nói không chừng Lục chưởng quầy hoàn toàn không để ngươi vào mắt." Hồng Hạ tra trường đao vào vỏ, đứng dậy nói: "Lão tử đi với ngươi."
Không nói chắc rằng sẽ bảo vệ được Bát Phương khách điếm, ít nhất cũng phải đi chào hỏi trước một câu.
Phụ tử hai người đi vào khách điếm, không thấy Lục Kiến Vi đâu, là Trương bá đi ra tiếp đón bọn họ.
"Hảo ý của bang chủ và thiếu bang chủ tiểu điếm xin nhận, nhưng mà chưởng quầy đã nói, chỉ là một vài hiểu lầm nhỏ, ngài ấy sẽ nhanh chóng giải quyết nhanh thôi, hai vị không cần lo lắng."
Hồng Hạ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Từ những lời của Trương Cao Chúc có thể biết, Lục chưởng quầy hoàn toàn không để những khách nhân giang hồ đó ở trong lòng, cũng không cần Thanh Long Bang tới hỗ trợ.
Mà hiện tại lão bày ra thái độ này, ít nhất cũng vớt vát được đôi chút thể diện.
Ngay cả khi cuối cùng khách điếm thật sự không ngăn cản được các khách nhân giang hồ vây công, Thanh Long Bang cũng sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lão yên tâm trở về trong bang, cũng dặn dò người dưới trướng trong thời gian này thu liễm hành động lại nhất có thể.
Lời đồn ngày càng rầm rộ, Lục Kiến Vi dường như đã trở thành hung thủ chắc chắn đứng sau vụ thảm sát Chu gia, mục tiêu chính là vì chiếm đoạt Cực Địa Kim Tằm.
Trên giang hồ người muốn dùng linh vật để tăng tiến tu vi không ít, bọn họ trong lòng sinh ra tham lam, lúc này cũng sẽ không mất thì giờ đi phân biệt thật giả.
Bên trong thành Giang Châu sắp xảy ra mưa gió.