Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 349
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:50
Lượt xem: 50
“Cảm tạ Lục chưởng quầy.” A Nại dừng một chút, chờ mong hỏi: "Y thuật của ngài xuất sắc như vậy, lần trước dễ dàng phá giải Quần Phương Đố và Bạc Tình Lang, vậy độc của công tử…”
Lục Kiến Vi lắc đầu.
Thấy vẻ mặt của thiếu niên xấu đi, nàng lại nói: “Có đièu mọi chuyện mọi vật đều có quy luật, chắc chắn sẽ có cách giải quyết.”
A Nại mất mát nói: “Chúng ta đã tìm rất lâu, rất rất lâu rồi.”
“Độc trong thân thể hắn chỉ lấy ra một loại cũng đủ làm người ta mất mạng, nhưng năm loại độc tố khác nhau vừa lúc hình thành thế cân bằng, dưới sự áp chế của nội lực chỉ duy trì ở cẳng chân, chứng tỏ ông trời còn để lại cho hắn một con đường sống.”
“Ngươi nói cái gì?” A Nại kinh ngạc trừng lớn mắt: "Năm loại độc?”
Lục Kiến Vi nhướng mày: “Ngươi không biết?”
“Ta, ta chưa từng nghe công tử nói, lúc công tử nhặt được ta thì người cũng đã trúng độc, ta chỉ biết độc này sẽ c.h.ế.t người, nhưng không biết là năm loại độc.”
“Nếu chỉ một loại độc, muốn tìm được dược liệu thích hợp để giải độc cũng không khó, nhưng năm loại độc kiềm chế lẫn nhau, nếu chỉ giải một loại, độc tính chỉ sợ không thể khống chế.” Lục Kiến Vi nói: "Đây có thể là nguyên nhân tại sao độc tính của hắn vẫn chưa thể giải được.”
A Nại: “……”
Trước kia công tử rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?!
Lục Kiến Vi trở lại phòng, ngây người dựa vào giường nệm.
“Ngươi đang nghĩ cái gì?” Tiểu Khách hỏi.
“Ta đang nghĩ, nếu ta có thể giải năm loại độc, Ôn phú hào có đồng ý đem gia nghiệp của hắn đưa hết cho ta hay không?” Lục Kiến Vi nói: "Ta dựa vào bản lĩnh kiếm tiền, hợp pháp mà đúng chứ?”
Tiểu Khách: “… Độc của A Điều ngươi còn chưa giải được.”
Lục Kiến Vi đỡ trán.
“Không chỉ có độc của A Điều không giải được, cổ trùng cũng không lấy ra được, Tiểu Khách, ngươi làm khó ta.”
Tiểu Khách: “Ngươi không giải cũng không ai trách ngươi.”
“Không được!” Lục Kiến Vi bắt buộc chính mình đứng dậy: "Ta còn phải kiếm tiền về nhà, ta không thể cá mặn.”
Nàng đã nghiên cứu kỹ càng về thực huyết trùng, nhưng vẫn chưa biết cách để dụ nó rời khỏi cơ thể.
Kiến trận của Nhạc Thù đã gợi ý cho nàng, nhưng nàng không hiểu nguyên lý của trận pháp, trong thời gian ngắn nghĩ không ra biện pháp hoàn hảo.
Liệu có nên đi hỏi Ôn phú hào hay không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-349.html.]
Nhưng hắn mới vừa trải qua một trận di dời độc tố, còn có sức lực để suy nghĩ trận pháp gì sao?
Lục Kiến Vi nắm tóc, thở dài một hơi.
Sau vài ngày, thân thể của Ôn Trứ Chi hồi phục nguyên trạng, có thể phơi nắng trong sân.
Lục Kiến Vi thật sự nghĩ không ra biện pháp hoàn hảo, thế nên quyết tâm xin chỉ giáo.
Nàng mang theo một bình Bạch Ngoc Hương Bình đưa tới cho Ôn Trứ Chi.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đây là?”
“Không phải ngươi thích uống trà này sao? Cho ngươi.”
Ôn Trứ Chi bật cười: “Vô công bất thụ lộc, Lục chưởng quầy tìm ta có việc?”
“Có chút vấn đề muốn xin chỉ dạy.” Lục Kiến Vi trực tiếp đặt bình trà lên đùi hắn, ánh mắt dừng lại: "Hàn Ngọc Tiêu của ngươi đâu?”
Ôn Trứ Chi: “Sau khi Lục chưởng quầy châm cứu, ta đã khá hơn nhiều, không cần Hàn Ngọc Tiêu áp chế độc tính.”
“Hàn ngọc có thể áp chế độc tính?” Lục Kiến Vi vẻ mặt ngờ vực: "Ngươi đang đùa ta sao?”
“Nó có liên quan tới công pháp mà ta luyện.”
“Ồ.”
Ôn Trứ Chi bưng ấm trà trong tay, mặt mày sáng ngời.
“Lục chưởng quầy nói thẳng không sao.”
“Ngươi giỏi về trận pháp, không biết có từng thử đặt trận pháp trên cơ thể người chưa?” Lục Kiến Vi biết rõ lời nói của chính mình quá sức tưởng tượng: "Có thể là ý nghĩ của ta kỳ lạ, nhưng mà…”
“Đã thử.” Ôn Trứ Chi mỉm cười: "Lục chưởng quầy chưa từng học trận pháp, cũng có thể có ý tưởng thú vị như vậy, thật sự khó được. Sinh khí của cơ thể con người phù hợp vơi Âm Dương Ngũ Hành, cũng nằm trong phạm trù của kỳ môn độn giáp.”
Ánh mắt của Lục Kiến Vi sáng lên: "Thật sự?”
“Thật sự.”
“Hiệu quả như thế nào?”
“Phải xem Lục chưởng quầy muốn thiết lập trận pháp gì.”
Lục Kiến Vi nắm lấy tay đẩy xe lăn.
“Đi theo ta.”