Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 359
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:03:04
Lượt xem: 64
"Tại sao Lam cô nương cứ nhìn ta thế?" Lục Kiến Vi hỏi.
Đôi môi đỏ của Lam Linh hơi hé mở: "Khi ở Phong Châu, ngươi chưa từng nói sư môn của ngươi lợi hại như vậy, tin tức trước đó khiến ta kinh ngạc rất lâu, nhìn thấy ngươi là cảm thấy kỳ lạ."
"Có gì kì lạ?"
"Võ Vương cấp chín âm thầm bảo vệ ngươi, ngay cả thiếu tông chủ của Tiêu Dao Tông cũng không có đãi ngộ này, sư môn thật sự sủng ái Lục chưởng quầy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi cười thầm, ta sủng ái bản thân ta, có vấn đề gì?
"Tiêu Dao Tông?"
“Lục chưởng quầy không biết Tiêu Dao Tông?” Lam Lăng kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ sư môn của ngươi ở ẩn đã lâu, không nghe chuyện bên ngoài sao?”
Lục Kiến Vi ngạc nhiên: "Từng nghe nói, nhưng không rõ tình huống cụ thể, rất kỳ lạ?"
"Không kỳ lạ." Ánh mắt Yến Phi Tàng sắc bén: "Chuyên tâm vào võ học mới là chính đạo, không cần nghe mưa gió trên giang hồ."
"Đúng vậy, Tiêu Dao Tông thì sao? Tại sao phải quen biết bọn họ?" Tiết Quan Hà phụ họa.
Trương Bá: "Bọn ta mở cửa hàng kinh doanh, có thứ không biết cũng không kỳ lạ."
Nhạc Thù và A Điều cũng đều gật đầu.
"..."
Lam Linh bị “đoàn kết” của bọn họ đánh bại, dứt khoát tìm kiếm "đồng đội".
"Ôn công tử là người giàu nhất Giang Nam, không biết ngươi đã từng nghe nói qua Tiêu Dao Tông hay chưa?"
Ôn Trứ Chi: "Có nghe, nhưng biết rất ít."
"Thế nào, ngươi ỷ vào việc bản thân là trưởng lão của tổ chức tình báo, cố ý đến ức h.i.ế.p bọn ta có kiến thức hạn hẹp?" A Nại bất mãn hỏi lại.
Lam Linh bất đắc dĩ: "Mặc dù Tiêu Dao Tông là môn phái nửa đời ẩn dật, nhưng được tôn là thiên hạ đệ nhất đại tông, giang hồ đệ nhất mỹ nhân đều đến từ Tiêu Dao Tông."
“Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân?” Tiết Quan Hà tò mò: “Là ai?”
Lam Linh cười như chuông bạc, lông mày thanh mảnh hơi nhướng, ánh mắt mập mờ lướt qua mặt hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-359.html.]
"Người trẻ tuổi muốn mở mang kiến thức?"
"Không không không." Tiết Quan Hà liều mạng lắc đầu: "Trong lòng ta, mẫu thân và chưởng quầy mới là người đẹp nhất thiên hạ."
Ánh mắt Lam Linh di chuyển.
"Ta không đẹp sao?"
"Ừm..." Tiết Quán Hà trong lúc nguy cấp lập tức nảy ra cách đối phó: "Ta nấu đồ ăn không ngon sao? Tại sao ngươi cứ nói mà không ăn?"
Lam Linh: "..."
Mấy tên tiểu nhị này không có ai dễ đối phó.
“Ôi trời, bị các ngươi dắt mũi đi một vòng rồi.” Nàng cố gắng tìm chủ đề: “Lục chưởng quầy, nói thật, ngươi là người đầu tiên làm đám do thám nản lòng nhụt chí, sư môn của ngươi, võ công của ngươi, y thuật của ngươi đều có lai lịch thần bí khiến người khác trở tay không kịp."
Lục Kiến Vi nói như thật: "Ta hiểu khó khăn của ngươi, cũng giống như ta có một số vấn đề vẫn luôn không thể hiểu thấu được."
"Là gì?"
"Quý lâu biết Dương Kỉ Độ tìm Cực Địa Kim Tằm bằng cách nào? Quý lâu có nguồn tin này, chắc chắn đã cài do thám vào Võ Lâm Minh. Nếu vậy, sau khi nhận được tin tức tại sao không lập tức tìm kiếm Cực Địa Kim Tằm?" Lục Kiến Vi đảo khách thành chủ: "Các ngươi thờ ơ với linh vật như thế đúng là khiến người ta bội phục.”
Lam Linh sửng sốt, chợt che miệng cười nói: "Lục chưởng quầy đã hiểu lầm rồi, về sau trong lâu cũng mới biết chuyện này, chuyện vu oan giá họa cho ngươi là do Hạ lão tặc làm. Sau khi biết chuyện ta đã đánh nhau với hắn một trận."
“Là vậy sao?” Lục Kiến Vi khẽ cười.
"Về phần linh vật cực phẩm như Cực Địa Kim Tằm dễ dàng hiện thế, hơn nữa còn bị một lão già tầm thường âm thầm giành được? Dù sao ta cũng không tin."
Lục Kiến Vi gật đầu: "Có lý."
“Vụ án của Chu gia không có gì để nói.” Lam Linh đến gần nàng, mùi son phấn nồng nặc xông tới: “Lục chưởng quầy, ta vẫn tò mò về môn phái của ngươi hơn.”
"Thật sự muốn biết?"
"Đương nhiên, bây giờ có ai không tò mò vị Võ Vương tiền bối đó?"
Lục Kiến Vi đặt bát đũa xuống.
“Nếu ta nói sư môn của ta không tồn tại, ngươi có tin không?”
Lam Linh: "...Ngươi đừng đùa ta."