Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 420
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:19:46
Lượt xem: 52
"Ngươi định chờ ở bên ngoài cốc, hay là theo ta vào cốc trước?” Thượng Quan Dao dịu dàng khuyên nhủ: “Không bằng vào cốc trước, ta dẫn ngươi đi gặp dì Viên, chúng ta cầu xin nàng mau cứu bằng hữu của ngươi.”
"Được.”
Thượng Quan Dao cầm tín vật tuỳ tiện tiến vào Thần Y Cốc, Lục Kiến Vi là bằng hữu của nàng nên không bị cản lại.
Quy mô của Thần Y Cốc không nhỏ, liếc mắt nhìn không thấy bờ, chỉ thấy nơi xa xa có dãy núi đứng vững, mây mù lượn lờ, chính giữa là các tòa lầu mái cong ngói lưu li tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Toàn bộ bố cục không khác gì một thành trấn.
Trong không khí tràn ngập đủ loại mùi thuốc, chỉ ngửi đã làm cho người ta thần thanh khí sảng.
Đệ tử trong cốc áo dài phiêu phiêu, thần thái trước khi xuất phát vội vàng, không rảnh bận tâm đến khách ngoại lai. Y phục của bọn họ có kiểu dáng giống nhau, đều là màu trắng làm nền, nhưng ở vạt áo, ống tay áo được phân chia, ghép lại từ vải vóc có màu sắc khác nhau.
Màu nâu, màu đỏ, màu lam, màu xanh, kim sắc, giống như dựa theo Ngũ Hành để phân chia, trong đó màu nâu có số lượng nhiều nhất, còn lại theo thứ tự giảm dần.
Có thể thấy được trong Thần Y Cốc có phân chia đẳng cấp rõ ràng.
"Dì Viên ở Mậu Mão Đạo, chúng ta đi qua đó mất ước chừng hai khắc." Thượng Quan Dao tận tâm giới thiệu: “Mậu đại diện cho đẳng cấp, phân chia theo thiên can, dì Viên có tu vi cấp sáu.”
"Mão là có ý gì?” Lục Kiến Vi hỏi.
"Ở phương diện y thuật, Thần Y Cốc có phân chia càng tinh tế hơn, cụ thể ta không rõ ràng lắm, chỉ biết là theo địa chi bài vị.”
"Ta nghe nói, đẳng cấp y giả và đẳng cấp võ giả có chỗ tương tự, chỉ cấp bảy đến cấp chín mới được tôn xưng là Y Thánh, tương ứng với đinh, bính, ất, vậy giáp cấp là cái gì?”
Thượng Quan Dao bật cười: "Là Y Tiên, nhưng cái này chỉ tồn tại trong truyền thuyết thôi, Y Thánh cấp chín còn không có, huống chi là Y Tiên. ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-420.html.]
Y Tiên là đích đến lớn nhất trong lòng các y sư.
Lục Kiến Vi gật đầu: "Vừa rồi ta nhìn thấy một vài y sư mặc cùng một kiểu y phục, chỉ có màu sắc là hơi bất đồng, là có ý gì? ”
"Bọn hắn không được tính là y sư, chỉ là y đồ, được sắp xếp theo Ngũ Hành, trong cốc có học đường, phân năm cấp, kim dẫn đầu, thổ cuối cùng.”
"Không phải đã nói cấp một đến cấp ba đều là y đồ sao, tại sao lại phải phân chia theo Ngũ Hành?”
"Cấp bậc là chỉ tu vi, y giả cũng phải tu tập nội lực, nếu không thì làm sao trị thương cho võ giả được?” Thượng Quan Dao kiên nhẫn giải thích "Những lời ngươi nói, đều chỉ là phân biệt cấp bậc thô sơ thôi, là lí do thoái thác với bên ngoài của Thần Y Cốc, trong cốc càng coi trọng y thuật, nếu đệ tử Kim Đường có thể chữa trị khỏi cho bệnh nhân, thì theo quy định, cho dù nội lực người đó chưa đạt cấp bốn cũng có thể được phá cách đề bạt làm y sư cấp bốn.”
Lục Kiến Vi khó hiểu mở to mắt.
Thần Y Cốc có một hệ thống cấp bậc riêng biệt, so với võ giả phức tạp hơn nhiều. Nhưng cũng có tính tương tự.
Ví dụ như đều dùng kiếm, kiếm thuật của kiếm khách cấp năm chưa chắc đã chênh lệch so với cấp sáu, xét về kiếm thuật, người trước còn hơn một bậc.
Sau hai khắc, ba người đi tới Mậu Mão Đạo ở Thược Dược Cư.
"Dì Viên rất thích thược dược, cho nên đã lấy cái tên thược dược cho chỗ mình ở.” Thượng Quan Dao giải thích một câu, sau đó lại phân phó Tiểu Đào: “Gõ cửa đi.”
Tiểu Đào cố ý thả nhẹ lực tay, gõ vang cửa viện.
Không bao lâu sau, cửa viện được mở ra, lộ ra một khuôn mặt ngây ngô.
Người mở cửa là một tiểu cô nương có gương mặt bàn mượt mà, trên mũi lấm tấm mấy chấm tàn nhang, con mắt tròn, đầu tiên là mờ mịt trong chớp mắt, sau đó lộ ra vẻ ngạc nhiên.
"Thượng Quan tỷ tỷ, Tiểu Đào tỷ tỷ, sao các ngươi lại tới đây?”
Thượng Quan Dao cười nói: "Chúng ta đi ra ngoài lang bạt giang hồ, đi ngang qua Kinh Châu nên ghé thăm dì Viên. ”