Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 448
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:25:59
Lượt xem: 38
Lục Kiến Vi cầm một miếng ngọc bội trong tay, mỉm cười nhìn hắn.
"Làm sao ngươi lại có cái này?" Thượng Quan Hạc không dám tin tưởng: "Đây là tín vật chỉ có dòng chính của thư viện Lô Châu mới có, làm sao ngươi lại có được nó?!"
Ngọc bội đương nhiên là của Thượng Quan Dao đưa cho nàng, Lục Kiến Vi lấy ra chẳng qua là để lừa gạt Thượng Quan Hạc mà thôi.
"Ngươi có thể là người của thư viện Lô Châu, tại sao ta lại không thể?"
"Thư viện căn bản không cho phép nghiên cứu 'nội lực cộng sinh', tại sao ngươi ——"
Lục Kiến Vi cắt ngang lời của hắn: "'Nội lực cộng sinh' mà ngươi nói, chính là chỉ cưỡng ép hấp thụ nội lực của người khác đến nỗi đối phương mất đi tính mạng? Một cái là nghiên cứu ký sinh một cái là nghiên cứu cộng sinh, hai người các ngươi có thể nói là xứng đôi vừa lứa."
"Ngươi ——"
Lục Kiến Vi tiếp tục hỏi: "Ngươi hấp thụ nhiều năm như vậy, xin hỏi, nội lực cộng sinh thế nào rồi? Nếu như không có Đậu Đình hỗ trợ ngươi, chỉ sợ rằng người đã sớm nổ tan xác mà c.h.ế.t rồi đúng không?"
"Cái tên phế vật Đậu Đình kia, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa trị khỏi cho ta!"
Ý chí của Võ Vương cấp tám không dễ tan rã, giờ phút này "Sưởng Tâm Phi" mới phát huy tác dụng, hiện tại hắn chỉ có thể bị động trả lời câu hỏi, không có cách nào chủ động dò hỏi.
"Có một chuyện làm ta rất tò mò." Lục Kiến Vi thong thả ung dung nói: "Làm thế nào ngươi có thể thông đồng cấu kết với Đậu Đình? Các ngươi lại làm thế nào để biết được Lâm Tòng Nguyệt đang nghiên cứu phương pháp trị liệu 'nội lực ký sinh'?"
Thượng Quan Hạc thần trí không rõ, nói ra hết tất cả những gì mình biết.
"Ta và Đậu Đình đã quen biết từ khi còn trẻ, về phần Lâm Tòng Nguyệt, hừ, nàng chỉ là một ả phụ nhân ngu ngốc tin vào những lời hoa ngôn xảo ngữ mà thôi, chỉ cần cho Đỗ Hàn Thu một chút lợi ích, hắn liền kể hết tiến triển y thuật của Lâm Tòng Nguyệt cho chúng ta biết."
"Vì sao lại muốn làm như vậy?" Viên Quỳnh thật sự không có cách nào lý giải được, cũng vì thế mà cảm thấy đau lòng sâu sắc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thượng Quan Hạc nói: "Lâm Tòng Nguyệt thành danh từ thuở thiếu niên, tuổi của Đậu Đình lớn hơn nàng rất nhiều, nhưng lão lại kém nàng ở mọi mặt, đương nhiên sẽ sinh ra tâm lý ghen ghét."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-448.html.]
"Vậy còn ngươi thì sao?"
"Ta tìm nàng đề nghị hợp tác nghiên cứu 'nội lực cộng sinh', nhưng nàng không đồng ý. Ta muốn cho nàng biết kết cục khi từ chối ta."
Viên Quỳnh: "…"
Nàng bỗng nhiên che n.g.ự.c lại, khóe miệng trào ra một dòng m.á.u tươi, hiển nhiên là tức giận công tâm.
"Dì Viên!" Thượng Quan Dao lập tức chạy tới.
"Ta không sao cả." Viên Quỳnh vẫn luôn sống ở trong Thần Y Cốc, chỉ nghiên cứu y đạo, không quan tâm đến việc bên ngoài.
Năm đó, vụ án của Lâm Tòng Nguyệt gây ra ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa có liên quan đến y đạo, cho nên nàng mới nghe được hoàn chỉnh các sự kiện xảy ra.
Lúc đó, nàng hoàn toàn tin tưởng không hề nghi ngờ các lời đồn trên giang hồ, cũng cho rằng Lâm Tòng Nguyệt vì tình mà nhập ma, trong lòng phức tạp không nói nên lời, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.
Không có ai để ý chân tướng, không có ai giải oan vì nàng.
Càng nghĩ về điều đó, nàng càng tự trách áy náy.
Đổi lại là chính bản thân nàng, trong tình huống bị người người hiểu lầm, có lẽ nàng sẽ không thể mang theo thuốc giải đi cứu tính mạng người khác.
Gánh nặng phải đeo trên lưng quá mức trầm trọng.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều bi ai.
Chân tướng bị phủ bụi mười năm, chính nghĩa đến trễ mười năm, hung hăng xé toạc lớp hiệp nghĩa trống rỗng dối trá bao phủ giang hồ, phơi bày ra hiện thực đau đớn đẫm m.á.u tàn khốc làm người ta đau lòng.
Thượng Quan Dao không kìm được rơi nước mắt, còn Tiểu Đào thì hốc mắt đỏ hoe.
Trong lúc mọi người im lặng, Bạch Quả đột nhiên lên tiếng, rõ ràng rành mạch.
"Hắn là người xấu, bọn họ đều là người xấu."