Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 498
Cập nhật lúc: 2024-10-08 12:36:59
Lượt xem: 40
"Ta không hiểu." Nhạc Thù gãi đầu: "Rốt cuộc bọn họ bị sao vậy? Nhìn có vẻ như đầu óc không được bình thường cho lắm.”
Lương Thượng Quân cười nhạo :"Ngươi chưa nghe lời đồn sao?"
"Lời đồn gì?"
"Đệ nhất mỹ nhân giang hồ trời sinh thể chất đặc thù, những nơi nàng đi qua, nam tử đều mê luyến điên đảo, thậm chí nhiều lần đối chọi gay gắt với nhau chỉ vì nàng, nếu không ngươi cảm thấy cái danh đệ nhất mỹ nhân này từ đâu ra?"
Tiết Quan Hà: "Đây là thể chất kỳ quái gì vậy?"
Trong mắt Lục Kiến Vi lộ ra vài phần hào hứng.
Cuối cùng nàng cũng gặp được vạn nhân mê trong truyền thuyết, cũng không biết đằng sau cái mũ kia là dáng vẻ thế nào.
Khoan đã, những nơi nàng đi qua nam tử đều vì nàng mà quỳ gối, như vậy...
Nàng đảo mắt nhìn mọi người, nói: "Nếu các ngươi mà làm ra hành động như hai người kia thì tự mình rời khỏi khách điếm đi."
Nhóm tiểu nhị sống lưng lạnh toát, bất chợt rùng mình một cái.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không biến thành như thế!
"Chưởng quầy không cần lo lắng." Lương Thượng Quân cười ha hả nói: "Bây giờ Hách Liên Tuyết đã che mặt, lại không thể nào nói chuyện, sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Đây đều là chuyện của mấy năm trước."
"Vậy Triệu Thụy và Biện Hành Chu thì sao?" Tiết Quan Hà hỏi.
Lương Thượng Quân: "Hai người bọn họ đã say mê Hách Liên Tuyết nhiều năm, theo đuổi nàng không ngừng nghỉ, ngoại trừ hai người bọn họ còn có không ít thanh niên tài tuấn trên giang hồ đều từng là người thầm thương trộm nhớ đệ nhất mỹ nhân."
"Theo đuổi thế này cũng quá dọa người rồi."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đúng là hơi điên cuồng, nghe nói sau khi mê luyến Hách Liên Tuyết, chỉ cần một chút việc liên quan đến Hách Liên Tuyết cũng có thể khiến bọn họ giống như biến thành người khác."
Nhạc Thù: "Chẳng lẽ bọn họ bởi vì thấy Hách Liên cô nương không được ăn cơm, cho nên giận chó đánh mèo lên người chúng ta?"
"Có lẽ là như vậy."
"...."
Mọi người không nói nên lời, thật sự là chưa từng thấy qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-498.html.]
Lục Kiến Vi tự hỏi Tiểu Khách: "Trên đời này thật sự có kiểu thể chất vạn người mê thế này sao?"
"Không rõ."
"Ta luôn có cảm thấy có gì đó không ổn.”
"Ngươi cảm thấy không thích hợp, vậy chắc chắn là không thích hợp."
Trực giác từ trước đến nay của Lục Kiến Vi rất nhạy cảm, nàng có chút hoài nghi thể chất vạn người mê này.
Thẩm mỹ của mọi người khác nhau, dù khuôn mặt có đẹp thì vẫn có người không thích.
Không thể nào tất cả mọi người nhìn thấy Hách Liên Tuyết đều sẽ rơi vào si mê.
Chẳng lẽ là cổ?
Trong cổ thuật, tình cổ rất phổ biến, người được trồng tử cổ của tình cổ sẽ sinh ra cảm giác mê luyến với người đang mang mẫu cổ, không c.h.ế.t không thôi.
Nhưng nàng cũng không nhận ra trên người Hách Liên Tuyết và hai tên kia có cổ trùng tồn tại.
Đương nhiên, cũng có thể là do cổ thuật của nàng không học đến nơi đến chốn.
Lục Kiến Vi không nghĩ thêm nữa.
Bất kể có phải cổ thuật hay không đều không liên quan gì đến nàng, bèo nước gặp nhau cũng chỉ là khách qua đường mà thôi, không cần phải hao tổn sức lực.
"A Điều, chiều nay có muốn ra ngoài dạo chơi không?"
Đôi mắt A Điều sáng lên: "Đi chợ dược liệu?"
"Đương nhiên, đến Đạt Đạt Thành rồi, cũng nên mở mang kiến thức về chợ dược liệu."
Lục Kiến Vi có thể mua được dược liệu từ hệ thống thương thành, nhưng chuyến này nàng không mang theo bao nhiêu dược liệu, cũng không thể tay không mà biến ra.
Y giả đến Tây Nam một chuyến, không đi dạo chơi chợ dược liệu thì nói thế nào cũng không thể nói nổi.
"Chưởng quầy, đi ra ngoài có thể mang theo ta không?" Lương Thượng Quân lại gần: "Những người kia nói chuyện, các ngươi nghe không hiểu đâu."
"Được, ngươi theo chúng ta cùng đi."
Mấy người Yến Phi Tàng trông tiệm, Lục Kiến Vi dẫn theo A Điều và Lương Thượng Quân đi ra cửa.
Đạt Đạt Thành chính là được xây thành từ việc giao dịch dược liệu, các nơi trong nội thành như là cửa hàng, chỗ bán rong đều bày bán dược liệu.