Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 589
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:52:58
Lượt xem: 36
Yến Phi Tàng càng bị đánh bại càng gan lì hơn, chiêu nào chiêu nấy sạch sẽ gọn gàng, điên cuồng đến cực điểm.
Đối mặt với thế tấn công của Yến Phi Tàng, Lục Kiến Vi không khỏi tập trung hoàn toàn.
Nàng rất ít khi rút đao, kinh nghiệm dùng đao chắc chắn không bì được Yến Phi Tàng, lần đối chiến này nàng cũng đã mong chờ rất lâu.
Quyển Sương Đao qua hơn mười hiệp càng đánh càng thuận tay.
Chiêu thứ ba của đao pháp là "Tây Phong Khởi", khí lạnh thấu xương lập tức bao phủ võ đài, mỗi một luồng đao phong đều lạnh thấu xương như gió tây, thổi đến đau da buốt thịt.
"Thật mạnh." Tiết Quan Hà nắm chặt tay, nhiệt huyết toàn thân sôi trào.
Trương Bá: "Đao pháp của chưởng quầy đúng là siêu phàm thoát tục."
"Ngay cả góc áo của chưởng quầy ta cũng không nhìn thấy." Vẻ mặt Nhạc Thù hổ thẹn, nhưng vẫn chăm chú nhìn võ đài.
Lương Thượng Quân miêu tả: "Yến đại hiệp như một con mãnh hổ, hung ác bá đạo, chưởng quầy là một áng mây trắng bồng bềnh, nhìn mềm nhẹ vô hại, nhưng bất chợt sẽ trút xuống mưa lớn."
Mọi người: "..."
Hai bên vẫn chiến đấu ác liệt đến lúc này, thật ra đã phân thắng bại.
Lục Kiến Vi vẫn còn ở trên võ đài là để chỉ dạy kỹ năng cho Yến Phi Tàng, cũng có tâm lý tích góp kinh nghiệm cho bản thân.
Trước đây nàng lo lắng để lộ đẳng cấp, số lần rút đao quá ít, bây giờ nội lực đã lên cấp, cơ hội rút đao cũng ít.
Nhưng sau này khó đảm bảo sẽ không gặp những võ vương cấp 8 khác, trong tình huống cùng đẳng cấp thì thứ liều mạng đấu chính là kỹ năng.
Luyện nhiều một chút không có gì không tốt.
Sau "Tây Phong Khởi" là chiêu thứ tư "Nguyệt Không Minh".
Gió lạnh thấu xương rút đi, trên bầu trời đêm là trăng sáng lặng yên không tiếng động chiếu sáng khắp mặt đất, rộng lớn vô bờ.
Vân Mộng Hạ Vũ
So với băng sương khốc liệt, ánh trăng sáng trên trời cao lại đặc biệt dịu dàng, nhưng dưới sự dịu dàng này, một ánh đao từ bóng tối bỗng lướt qua, chúng ẩn giấu ở góc tối nơi trăng không soi sáng đến, vô hình chế địch.
Bốn chiêu thức đầu của Quyển Sương Đao, Lục Kiến Vi đã lĩnh hội được tinh túy, luyện đến thành thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-589.html.]
Chiêu thức thứ năm vừa mới nhập môn, vẫn còn đang cố gắng nghiên cứu.
Yến Phi Tàng bị đao phong biến hóa kỳ lạ ép phải chật vật tháo chạy, bị ép đến bờ võ đài, suýt chút nữa đã té xuống dưới, nhưng vẫn mạnh mẽ chống lại tấn công của Quyển Sương Đao.
"Xem ra Yến đại hiệp thua rồi." A Nại thấp giọng nói.
Mặc dù hắn không nhìn rõ hai người, nhưng vẫn có thể phân biệt được khí thế cao thấp.
Hai mắt Ôn Trứ Chi hiện nét cười: "Có thể kiên trì đến bây giờ đã không dễ."
"..." A Nại nhạy cảm phát hiện điểm không đúng: "Công tử, trên đường từ Điền Châu trở về ta đã cảm thấy có vấn đề, bây giờ cảm giác này càng mạnh mẽ hơn rồi."
"Chuyện gì?"
"Ngài và Lục chưởng quầy..."
"Ta thua rồi!" Yến Phi Tàng thấp giọng hô lên.
Một chân hắn treo ngoài viền võ đài, dùng d.a.o ổn định cơ thể, trên mặt mồ hôi cuồn cuộn, trong mắt ngập tràn sung sướng.
"Quá đặc sắc." Tiết Quan Hà vỗ tay đầu tiên.
Những người còn lại cũng đều chân thành reo hò vì trận luận bàn khó gặp này.
Lục Kiến Vi cất đao vào vỏ, cười nói: "Đã được lĩnh giáo kỹ năng của đệ nhất đao khách."
"Chưởng quầy đừng trêu chọc ta." Yến Phi Tàng lau mồ hôi: "Chỉ dạy ban nãy của ngài, Phi Tàng khắc sâu trong lòng."
Sau khi luận bàn hắn càng thêm tôn trọng Lục Kiến Vi.
Lục Kiến Vi nhìn mọi người: "Các ngươi cũng phải chăm chỉ tập luyện."
Mọi người đều đồng thanh trả lời: "Vâng."
"Ta về phòng trước." Lục Kiến Vi ném lại một câu, bước ra khỏi võ trường tập luyện, đi về tiểu viện yên tĩnh.
Phòng của Ôn Trứ Chi ở gần nàng bèn quay xe cọc cạch đi sát phía sau.
A Nại thức thời không cùng đi tới đây.
"Bùi chỉ huy sứ cho đôi lời nhận xét trận so tài vừa rồi đi?” Không phải Lục Kiến Vi đang trêu hắn mà là thật lòng muốn nghe ý kiến của "tiền bối".