Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 642
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:31:22
Lượt xem: 53
Ôn Trứ Chi thản nhiên nói: "Bây giờ năm giác quan của ta ngẫu nhiên biến mất, là điều tối kỵ trong lúc đối địch."
Lục Kiến Vi nói: "Trước đại hội Võ Lâm, có người muốn dùng Cực Địa Kim Tằm buộc ta rời khỏi tranh đấu giang hồ, vì hắn muốn ra tay trong đại hội, giống như những sát thủ bị cổ trùng hoàng khống chế, gây ra g.i.ế.c chóc đẫm m.á.u trong Cổ Trùng Tiết."
"Bây giờ đại hội võ lâm hủy bỏ, nàng triệu tập quần hào võ lâm tiến hành tỷ thí, vì vậy đối phương sẽ không dừng tay." Ôn Trứ Chi cười nói: "Nàng muốn mượn cơ hội này dụ rắn ra khỏi hang."
"Đúng vậy." Lục Kiến Vi nhìn hắn tán thưởng, vui vẻ nói: "Hơn nữa lần này kẻ đến phần lớn là võ vương cấp tám."
"Võ vương cấp 8 thì sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi tạm thời không đề cập đến cổ trùng âm dương với hắn, chỉ nói: "Giả sử thật sự loạn, ta cũng có cơ hội giao đấu với võ vương cấp tám."
Ôn Trứ Chi chỉ cho rằng nàng muốn rèn luyện bản thân, vẫn không nghĩ nhiều.
"Mới vừa rồi ở chủ viện có vị Tạ trưởng lão đến từ Tiêu Dao Tông, chàng có biết không?"
"Tạ Đồng Sơ, từng là bằng hữu thân thiết của phụ thân ta."
Lục Kiến Vi gật đầu: "Nhiều năm như vậy vẫn chỉ cấp tám, có thể thấy con đường võ đạo khó khăn."
Nếu tư chất và kỹ năng võ thuật như nhau, người càng có lòng dạ đơn thuần thì sẽ càng tu tập tâm pháp nhanh, người có lòng dạ phức tạp thì sẽ càng gặp nhiều chông gai và trắc trở.
"Vi Vi, hiện giờ an toàn của nàng quan trọng nhất." Ôn Trứ Chi cầm tay nàng: "Những chuyện còn lại sau này hẵng nói."
Hắn không muốn nàng mạo hiểm vì Bùi gia.
"Yên tâm."
Lục Kiến Vi hiểu rất rõ bây gì cái gì mới là quan trọng nhất.
Nàng bày ra thế trận lớn như vậy ở Phong Châu chính là ôm cây đợi thỏ. Thỏ đến thì nàng bắt, thỏ không đến, nàng vẫn bắt.
Cổ trùng âm dương chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là có thể thăng cấp thành Cổ Trùng Hoàng, nàng chỉ cần chờ đối phương ra chiêu trước.
Trước đó đã phái võ vương cấp bảy, lần này ít nhất cũng phải là võ vương sơ kỳ cấp 8 đó!
Chỗ ở của Tiêu Dao Tông.
Sau khi Tạ Đồng Sơ về viện thì triệu tập đệ tử, giọng nói lạnh nhạt: "Đại hội lần này, ai trong số các ngươi muốn tham gia?"
Nhóm đệ tử nhìn nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-642.html.]
Đại hội? Tổ chức đại hội ở khách điếm?
"Tại sao không nói gì?" Ánh mắt Tạ Đồng Sơ ngày càng lạnh: "Không ai muốn tham gia sao?"
Sau lưng các đệ tử bỗng chảy mồ hôi lạnh.
Tạ trưởng lão làm sao vậy?
Dù thường ngày có lạnh lùng thì vẫn xem như thản nhiên, sao vừa ra ngoài về một chuyến đã nổi giận?
Hách Liên Tuyết bước ra một bước: "Ta tham gia."
Tạ Đồng Sơ: "Ừm."
Hắn chỉ liếc nhìn Hách Liên Tuyết một cái đã nhìn đi chỗ khác: "Còn ai nữa?"
Có Hách Liên Tuyết dẫn đầu, không ít đệ tử từng người một đứng ra.
Tạ Đồng Sơ gật đầu, gật đầu với Hách Liên Tuyết một cái: "Chuyện đăng ký giao cho ngươi phụ trách."
"Đệ tử nhận lệnh."
Hắn giao việc xong thì trở về phòng đóng cửa.
Các đệ tử lo hắn nghe được, chỉ có thể dùng ánh mắt và động tác tay trao đổi.
"Tạ trưởng lão bị ai chọc giận vậy?"
"Hắn vẫn luôn như vậy, ở tông môn mặt cũng lạnh lùng."
"Không sai, hắn cũng không tỏ ra thân thiện với Tuyết sư tỷ."
"Có người nói quan hệ giữa hắn và tông chủ không tốt lắm."
"Sao như vậy được? Ngươi nghe ai nói? Năm đó tông chủ có thể làm tổng chủ còn phải nhờ Tạ trưởng lão nâng đỡ đó."
"Còn có chuyện như vậy sao? Kể nghe thử."
Hách Liên Tuyết không muốn nán lại với đồng môn, ghi lại danh tính những đồng môn tham gia thi đấu, đội nón màn, dẫn người ra khỏi tiểu viện.
Chỗ ghi danh được bố trí tại chủ viện, từ chỗ ở đến chủ viện đi bộ tốn nửa khắc.
Từ lúc từ biệt ở Điền Châu, nàng đã mấy tháng chưa gặp Lục chưởng quầy. Lễ khai trương hôm trước, khách khứa như mây, Lục chưởng quầy cũng không liếc nhìn nàng lần nào.
Càng đến gần chủ viện, lòng nàng càng do dự, bước chân không khỏi chậm lại.