Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 648
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:31:32
Lượt xem: 39
Những tiền bối giang hồ có kiến thức rộng rãi, chưa bao giờ cho rằng Hách Liên Tuyết thật sự cấu kết Mâu tộc để lấy giả đổi thật.
Nhưng mà Hách Liên Tuyết ngăn cản là sự thật, cần phải dạy cho nàng một bài học, cho nên khi lời đồn lan truyền thì không ai nhắc nhở tiểu bối.
Nếu là có thể vì vậy mà loại bỏ sự si mê của tiểu bối đối với Hách Liên Tuyết, cũng vẫn có thể xem là một chuyện may mắn.
Chỉ tiếc, người trẻ tuổi vẫn là không biết cố gắng.
Những võ giả còn lại tham dự Cố Bạch Đầu cũng đã tìm ra điểm mấu chốt trong đó.
Thậm chí có người nói: “Đúng vậy, tại sao ta phải đi tranh giành? Nếu ta giống như Lục chưởng quầy cũng cứu tộc dân thì không phải cũng có thể đạt được Cố Bạch Đầu hay sao?”
Lục Kiến Vi dùng Cố Bạch Đầu làm phần thưởng cũng coi như là một hòn đá trúng mấy con chim.
Làm sáng tỏ tiếng xấu trên người Hách Liên Tuyết, kích phát ý chí chiến đấu của võ giả trong khách điếm, đồng thời còn chôn một hạt giống trong lòng bọn họ.
Trồng cây thiện thì được quả thiện.
Màn đêm buông xuống, cửa viện đóng lại.
Lục Kiến Vi triệu tập mọi người ở thính đường trong chủ viện.
“Lần đại hội này, ai muốn tham gia?”
Trương bá tuổi quá lớn, không muốn đánh nhau với người trẻ tuổi; cấp bậc của Vân Huệ còn thấp không thể tham gia; chỉ còn Tiết Quan Hà, Yến Phi Tàng, Nhạc Thù, A Điều và Lương Thượng Quân đều phù hợp điều kiện.
Tiết Quan Hà: “Chưởng quầy, ta muốn thử xem.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Yến Phi Tàng: “Ta.”
“Còn ba người các ngươi?”
Vẻ mặt của A Điều rất kiên định: “Ta cũng muốn thử xem.”
Nhạc Thù nói: “Chưởng quầy, ta thấy danh sách đại hội lần này không có ai hiểu kỳ môn thuật, ta sẽ không tham gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-648.html.]
Lục Kiến Vi gật đầu đồng ý.
“Chưởng quầy, ta biết trộm đồ vật nhưng không biết đánh nhau, ta sẽ không tham gia.” Lương Thượng Quân xua xua tay.
Lục Kiến Vi: “Khinh công của ngươi không tệ có thể né tránh, kéo dài thời gian cũng có thể làm suy sụp đối thủ, ngươi cũng đi.”
“…”
“Không cần quá căng thẳng, chúng ta không nhất định phải thắng nhưng nhất định phải có thu hoạch được gì đó.” Lục Kiến Vi mỉm cười cổ vũ: “Tất nhiên nếu là thắng, phần thưởng trở lại nhà mình thì cũng coi như là nước phù sa không chảy ruộng ngoài.”
Tưởng tượng đến phần thưởng sẽ rơi vào tay người ngoài thì bọn tiểu nhị đã cảm thấy đau lòng, mỗi người ý chí chiến đấu sục sôi.
Đại hội chỉ có võ giả cấp bốn đến bảy tham dự, những võ đồ còn lại dưới cấp ba chỉ có thể làm quần chúng, những võ đồ đó đều là các môn phái mang lại đây để góp đủ số hoặc là để thêm kiến thức.
Kết quả thống kê số người đăng ký ra lò.
Tổ của võ giả cấp bốn tổng cộng 148 người, tổ của võ giả cấp năm là 32 người, tổ của võ giả cấp sáu 18 người, tổ của võ giả cấp bảy chỉ có hai người báo danh.
Số người tham gia tổng cộng 200 người.
Hai trăm người so với toàn bộ võ giả trong giang hồ là chiếm tỷ lệ rất thấp, nhưng lần này người tham gia khai trương vốn không nhiều lắm cũng không được coi là đại hội chính thức.
Võ giả cấp bảy nhiều năm không đấu võ đài để cho người ta xem và bình luận, cho nên số người tham dự cực nhỏ chỉ có hai cái, còn đều là tán khách giang hồ.
Danh sách công bố, mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.
Sau khi tin tức đại hội truyền ra, có môn phái khinh thường tham gia nhưng vì không muốn làm mất mặt khách điếm chỉ tùy ý chọn mấy đệ tử báo danh.
Mà bây giờ nhìn thấy thanh niên tài tuấn của các môn phái khác trên danh sách khiến bọn họ biết vậy chẳng làm.
Lục chưởng quầy thật sự quá nhỏ mọn, cố ý kéo dài thời gian công bố phần thưởng, chính là muốn nhìn bọn họ vì vậy mà bóp cổ tay thở dài.
Vũ khí ưu tiên đặc chế đã làm đa số võ giả vì nó điên cuồng bây giờ lại có thêm “Cố Bạch Đầu”, giống như gây ra một trận gió bão sóng thần cho những người đang ở khách điếm.
Tại Thần Y Cốc, Mạnh Đề An thở ngắn than dài.
Nửa đời người này của hắn, gặp qua vô số loại dược liệu quý báu nhưng chưa từng thấy Cố Bạch Đầu.