Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 675
Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:18:28
Lượt xem: 39
Huống chi, vị này chính là Võ Vương cấp chín, không muốn sống nữa sao mà từ chối nàng?
"Những chuyện còn lại ngày mai sẽ nói sau." Lục Kiến Vi nói: “Xin lỗi không tiếp được.”
Nàng đi rất dứt khoát, bóng lưng tiêu sái lưu loát biến mất thật lâu mà mọi người mới phục hồi tinh thần lại, chấn động trong lòng vẫn không thể tản đi như cũ.
Quản sự khách điếm và nhóm tiểu nhị được huấn luyện nghiêm chỉnh, sắp xếp người bị thương vào y lư, giao cho y sư của Thần Y Cốc trị liệu.
Những người còn lại đều trở lại chỗ mình, yên lặng tiêu hóa chuyện hôm nay.
Đám sát thủ mất khống chế cổ hoàng, lại còn bị đút thuốc, tất cả đều bị trói chặt trong lôi trận, chờ ngày mai chưởng quầy hạ lệnh xử lý.
Thi thể Trang Văn Khanh được đưa vào chủ viện, không cho người khác điều tra.
Nhưng mà mọi người đã nhìn thấy tử trạng của hắn, mặt tím tái, nghiễm nhiên là trúng độc mà chết.
Lục Kiến Vi là y sư, trong tay có độc dược lợi hại là chuyện rất bình thường, lặng yên không một tiếng động hạ độc c.h.ế.t đối phương cũng hợp tình hợp lý.
Không ai nghi ngờ điều đó.
Gian phòng chung trong chủ viện.
Lục Kiến Vi cho nhóm tiểu nhị và A Nại ra ngoài, sau đó cởi y phục Bùi Tri, lộ ra gân đen trải rộng hai chân.
Không có nội lực chống đỡ, độc tố lại bắt đầu lan tràn ra phía ngoài.
Nàng đưa nội lực vào cưỡng ép đè độc tố xuống, sau đó lại lấy ngân châm ra, đ.â.m vào kinh mạch đã bị độc tố nhuộm dần, rút ra mấy giọt m.á.u độc đặt vào một cái chén nhỏ sạch sẽ.
Lưu Ly Châu mở ra, dưới sự phân phó của nàng, Tiểu Vụ chui đầu vào trong chén, nuốt toàn bộ mấy giọt m.á.u độc.
Ngũ Hành độc quả nhiên lợi hại, qua một hồi lâu Tiểu Vụ mới thích ứng được với m.á.u độc, hơi uể oải chạy về bên trong Lưu Ly Châu nghỉ ngơi.
Dùng âm dương cổ giải độc, cần cổ trùng không ngừng nuốt m.á.u độc trong mười ngày liên tục, chờ cổ trùng tiêu hóa triệt để độc tố, cũng quen thuộc huyết khí của bệnh nhân thì mới có thể tiến hành giải độc.
Âm dương cổ được ngâm lớn bên trong dược liệu, đã từng nuốt vô số dược liệu quý hiếm, lại còn có cả Cố Bạch đầu nên giác hút của nó vừa có thể tiết ra độc tố g.i.ế.c người, vừa có thể phóng thích nước bọt cứu người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-675.html.]
Độc khó giải là bởi vì độc tố đã hòa làm một thể với máu, Bùi Tri áp chế độc tố ở chân, không có nghĩa là nơi khác sẽ không có độc tố tồn tại.
Gân mạch chân cũng tham dự tuần hoàn máu, mặc kệ hắn có áp chế thế nào thì trong m.á.u toàn thân cũng sẽ tồn tại độc tố.
Nếu không, hắn cũng sẽ không có thể chất thiên hàn, ngũ giác dần biến mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Âm dương cổ uống m.á.u độc của hắn, sẽ sinh ra một loại dược tính đủ để đối kháng với độc tố trong cơ thể.
Bằng không chính nó cũng sẽ hồn về Tây Thiên.
Quá trình này mất mười ngày.
Lục Kiến Vi có thể chờ được, Bùi Tri cũng có thể chờ được.
Ngoại trừ Ngũ Hành độc độc phát, Bùi Tri còn bị chút nội thương. Lục Kiến Vi lấy thuốc trị nội thương ra, rồi nhét vào trong miệng hắn.
A Nại đã lau sạch vết m.á.u trên môi hắn, màu môi phiếm sắc tím, làm nổi bật khuôn mặt càng thêm tái nhợt.
Nàng dùng lòng bàn tay đè lên môi của hắn, không khỏi nở nụ cười.
Tiểu Khách: "Vi Vi à, Mai Tư Hiền không hề làm gì, hiện tại đã trở lại chỗ ở.”
"Ừm.” Lục Kiến Vi đứng dậy đi ra khỏi phòng: "Tiếp tục nhìn chằm chằm hắm.”
A Nại lập tức nghênh đón: "Lục chưởng quầy, công tử thế nào rồi?”
"Không c.h.ế.t được.”
“...”
Mấy tiểu nhị còn lại cũng muốn nói gì đó nhưng lại dừng lại nhìn nàng.
Lục Kiến Vi bật cười: "Làm sao, không tin y thuật của ta?”
"Không phải không tin y thuật của chương quầy.” Nhạc Thù lắc đầu: “Chúng ta chỉ không ngờ Ôn công tử lại chính là Bùi chỉ huy sứ.”
Lục Kiến Vi: "Mặc kệ hắn có thân phận gì, hắn đều là người của khách điếm, không cần để ý những cái khác.”