Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 689
Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:18:49
Lượt xem: 56
"Cho tới bây giờ ta còn chưa từng thấy dáng vẻ nhếch nhác của Trang Văn Khanh, ai da, đặc sắc thật, ít nhiều nhờ Lục chưởng quầy, bằng không ta nào có cơ hội nhìn thấy? Lục chưởng quầy, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã cảm thấy rất hợp mắt, thật đáng tiếc..."
Bùi Tri cắt ngang nàng: "Cổ hoàng của Trang Văn Khanh từ đâu mà đến?"
"Không biết." Lam Linh lắc đầu.
"Cổ hoàng? Cái gì cổ hoàng?"
Người dưới đài mù tịt, mấy thứ như cổ này không phải do mấy người thần thần quỷ quỷ bên phía Tây Nam kia làm ra sao?
Triệu Hiến ở bên hỏi: "Lục chưởng quầy, có thể giải thích nghi hoặc cho chúng ta không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đương nhiên." Lục Kiến Vi dư quang xẹt qua bên trái, thấy sắc mặt Tạ Đồng Sơ khẽ thay đổi, ý vị thâm trường cười cười: "Chư vị nhất định rất tò mò, vì sao những sát thủ và những võ giả trẻ tuổi này bỗng nhiên nổi điên."
Triệu Hiến: "Trong cơ thể sát thủ có cổ ta có thể hiểu được, nhưng đệ tử các môn phái cũng bị hạ cổ? Vì sao Triệu mỗ chưa bao giờ phát hiện?"
Trong tông môn cũng không phải không có người nghiên cứu cổ thuật, nhưng tại sao lại chưa từng phát hiện?
Võ giả trẻ tuổi nghe nói thế, chỉ cảm thấy lưng ớn lạnh, cả người ngứa ngáy.
Tưởng tượng đến trong thân thể rất có thể có một con sâu, bọn họ liền ghê tởm buồn nôn.
Lục Kiến Vi: "Chư vị không hiểu cổ thuật, có lẽ không rõ ràng lắm, trong các loại cổ trùng, mẹ và con của cổ hoàng, ngoài chủ nhân của nó ra thì những cổ sư khác không thể nào phát hiện được."
Mọi người: "..."
Bọn họ tự xưng là đại tông môn Trung Nguyên, chướng mắt cái nơi Tây Nam đầy mưu mẹo nham hiểm này, ai ngờ cứ như vậy ăn cái thiệt lớn.
"Ứng huynh, ta nếu nhớ không lầm, vụ án Cực Địa Kim Tằm của Chu gia lúc trước, phó đường chủ Thiên Khôi Đường của quý Minh không phải cũng nuôi một con cổ trùng sao." Hắc Chiến to mồm thô lỗ nói: "Sao những võ giả Trung Nguyên chúng ta đều dùng những thủ đoạn âm hiểm này? Có bản lĩnh đao thật thương thật đánh một trận!"
Sắc mặt Ứng Trầm không thay đổi, nói: "Xin hỏi Lục chưởng quầy, nếu cổ hoàng không dễ dàng phát hiện, ngài làm sao mà phát hiện ra được?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-689.html.]
"Lúc trước ta cũng không phát hiện, chính là lúc trấn áp Trang Văn Khanh xong, nhớ tới sự kỳ lạ lúc trước, mới liên tưởng đến cổ hoàng." Lục Kiến Vi hiện tại không định làm lộ chuyện nàng am hiểu cổ thuật: "Năm trước tham gia Cổ Thần Tiết ở Điền Châu, trải qua một trận dùng cổ hoàng làm loạn, may mắn nhìn thấy A Lặc Hồng giáo chủ lấy cổ ra."
Ứng Trầm chắp tay: "Đệ tử của Ứng mỗ cũng có khả năng bị cổ trùng khống chế, nếu Lục chưởng quầy có biện pháp giải quyết cổ trùng, Ứng mỗ mặt dày thỉnh cầu Lục chưởng quầy ra tay."
Những người khác lúc này mới phản ứng lại.
Đúng vậy, trước không nói tới chuyện Lục chưởng quầy có thể lấy cổ trùng ra hay không, ít nhất người ta có quan hệ thân thiết với Cổ Thần Giáo, nói không chừng có thể giúp đỡ gì đó.
"Lục chưởng quầy, xin ngài ra tay tương trợ."
"Lục chưởng quầy, đám người này thủ đoạn kỳ quái, bắt buộc phải ngăn chặn lại."
Lục Kiến Vi giơ tay lên, âm thanh bỗng dừng lại.
"Chư vị không cần sốt ruột, hỏi xong trước rồi nói sau." Lục Kiến Vi nhìn về phía Bùi Tri.
Bùi Tri gật đầu hiểu ý, hỏi: "Tin "Bát Phương khách điếm xuất hiện tung tích của Cực Địa Kim Tằm" có phải do Thiên Lí Lâu thả ra hay không?"
"Phải."
"Mục đích là gì?"
"Trang Văn Khanh không nói cho ta biết, nhưng ta đoán chẳng qua chỉ muốn thăm dò Lục chưởng quầy mà thôi." Lam Linh mặt lộ vẻ giọng mỉa mai.
"Quả nhiên lại là nước bẩn do Thiên Lí Lâu hắt."
"Thiên Lí Lâu thật sự là không từ thủ đoạn, vì điều tra rõ chi tiết, bảo vệ thanh danh của Tình Báo Lâu mà dùng tới thủ đoạn vô sỉ như thế này."
"Trang Văn Khanh đáng chết."
Dưới đài nhao nhao nghị luận, tất cả đều là lời nói chỉ trích Thiên Lí Lâu, không còn lời nào nghi ngờ Bát Phương nữa.
Bùi Tri: "Tin "Chu Nhân Kính có được Cực Địa Kim Tằm", có phải do Thiên Lí Lâu thả ra không?"
"Phải."