Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 710
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:45:59
Lượt xem: 57
Nực cười thật.
Đậy đúng là quá nực cười.
Ràng buộc và nhẫn nhịn nhiều năm qua, đều chỉ là một vở kịch buồn cười thôi. Vì không để tác dụng cám dỗ người ta của Cổ Hoàng bộc lộ quá rõ ràng, lúc nào nàng cũng phải sắm vai danh môn khuê tú không vướng bụi trần.
Bởi vì trong mắt hắn, chỉ có nữ tử như vậy mới có thể thu hút võ giả trẻ tuổi, mới càng có sức thuyết phục, mới càng không khiến người khác nghi ngờ.
"Lục chưởng quầy, Tiêu Dao Tông lòng dạ độc ác, chúng ta không thể bỏ qua được!" Triệu Hiến lại khơi mào lửa giận của các võ giả ở đấu trường.
Tất cả mọi người đều đang đợi Lục Kiến Vi trả lời.
Lục Kiến Vi dùng tay chống cằm, chỉ đáp lại một câu nhẹ nhàng bâng quơ.
"Còn muốn tiếp tục đại hội nữa không?"
Mọi người: "..."
Muốn giành cơ hội được định chế vũ khí, cũng muốn Cố Bạch Đầu, vậy nên trận đại hội này không thể bỏ dở giữa chừng như vậy được.
Nhưng lúc này chuyện tông chủ Tiêu Dao Tông cấu kết với lâu chủ Thiên Lí Lâu quan trọng hơn.
"Lục chưởng quầy, hai chuyện này không xung đột mà." Triệu Hiến nói: "Đại hội có thể tiếp tục, chúng ta cứ thông báo tin tức này cho võ lâm trước, sau đó triệu tập cao thủ của các môn phái lớn, cùng tới Thương Châu để yêu cầu Hách Liên Chinh đưa ra giải thích."
Lục Kiến Vi cười: "Triệu trưởng lão nói có lý lắm."
"Lục chưởng quầy, còn chưa thẩm vấn người trên đài đấy." Triệu Hiến nheo mắt lại: "Hách Liên Chinh phái hắn đi trộm thư, thì chắc chắn hắn là thân tín của Hách Liên Chinh rồi, sao chúng ta không đào ra thêm một chút tin tức nhỉ."
Tạ Đồng Sơ lạnh lùng nói: "Lục chưởng quầy, chuyện này liên quan đến danh dự tông môn, chỉ dựa vào một người và mấy lá thư, thì không thể chứng minh tông môn của ta chắc chắn có cấu kết với Thiên Lí Lâu được. Xưa nay ngài công chính, chắc là sẽ không kết luận vội vàng như thế đúng không."
Có lẽ phẩm cách người này không ra gì, nhưng lòng muốn bảo vệ tông môn lại đáng để học hỏi.
Nếu không phải Lục Kiến Vi biết quan hệ giữa Tạ Đồng Sơ và Hách Liên Chinh bất hòa, thì chắc sẽ cho rằng hắn đang bảo vệ cho Hách Liên Chinh.
Nhưng thật ra, Tạ Đồng Sơ chưa từng nhắc chữ nào về Hách Liên Chinh, chỉ muốn kéo Tiêu Dao Tông ra khỏi chuyện này thôi.
"Tạ trưởng lão nói cũng có lý." Nàng nói với vẻ không thèm để ý: "Yến Phi Tàng, thẩm vấn người này trước đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-710.html.]
Yến Phi Tàng gật đầu, cho kẻ trộm thư nuốt "Sưởng Tâm Phi".
"Ngươi là ai?"
"Ta là..." Kẻ trộm thư khựng lại một chút, đột nhiên trên mặt xuất hiện vẻ đau xót, chỉ thoáng qua trong giây lát rồi tiếp tục nói với vẻ cứng đờ: "Ta là Võ Bình của Tiêu Dao Tông."
Người bên ngoài không biết chứ Lục Kiến Vi lại biết rất rõ.
Gần trái tim của Võ Bình có một con cổ con khôi lỗi cổ, cổ mẹ là một con Cổ Hoàng.
Vừa rồi hắn cũng giống như sát thủ áo xám ở ngoài Đông Lưu Thành, nói tới từ ngữ mấu chốt sẽ gặp phải phản phệ của cổ trùng.
Chỉ là Lục Kiến Vi có Tiểu Vụ trong tay, dưới sự áp chế của Tiểu Vụ, cổ con không thể không làm trái với bản năng.
Võ Bình có thể tiếp tục sống sót.
Mặc dù nuôi Tiểu Vụ rất tốn tiền, nhưng sau khi nuôi ra được thì xài sướng khỏi phải bàn.
"Hách Liên Chinh là gì của ngươi?"
"Hắn là ân nhân cứu mạng của ta."
"Ngươi tới Thiên Lí Lâu có mục đích gì?"
"Tìm thư và tiêu hủy."
"Hách Liên Chinh am hiểu cổ thuật ư?"
"Không biết."
"Trang Văn Khanh lấy Cổ Hoàng từ đâu ra?"
"Không biết."
Vân Mộng Hạ Vũ
Yến Phi Tàng lại hỏi thêm mấy câu nữa, nhưng Võ Bình đều nói không biết, mọi người cũng hiểu ra rằng người này chỉ là một quân cờ có thể bị vứt bỏ bất cứ lúc nào.
Mà quân cờ thì không được phép biết bí mật của chủ nhân.
Nhưng dựa vào sáu lá thư và lời khai của Võ Bình, các thế lực ở khắp võ lâm cũng đã đủ lý do để bảo Hách Liên Chinh của Tiêu Dao Tông đứng ra giải thích.