Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 736

Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:36:41
Lượt xem: 52

Hách Liên Tuyết tất nhiên có thể vào tông môn, nhưng hiện tại còn chưa tới lúc cần nàng ra mặt, dù sao Cổ Hoàng đã bị loại bỏ, hiện tại nàng bại lộ thân phận xuất hiện trong tông môn thì chủ nhân của Cổ Hoàng chắc chắn có thể phát hiện.

Đây cũng là một trong những lý do lúc trước để Hách Liên Tuyết ở lại Phong Châu.

Lục Kiến Vi cần một cơ hội có thể vào Tiêu Dao Tông mà không bị chú ý, có lẽ sự đối xử bất công của vợ chồng Diêu gia là một cơ hội.

Nhưng nàng cũng không thể chỉ nghe lời của một phía.

Trong khi chờ Hách Liên Tuyết mua thuốc về, Lục Kiến Vi đã hỏi thăm rõ ràng thân phận và địa chỉ của “cháu trai lòng dạ hiểm độc” trong miệng của Chu nương tử.

“Chu nương tử, Chu Nhị Nương và Diêu Thất Lang đã không sao, chỉ cần sắc thuốc uống 5 ngày thì có thể khỏi hẳn. Ta còn có việc, tạm biệt.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cảm tạ Thẩm nữ hiệp.” Chu nương tử vội vàng thanh toán tiền thuốc, lại nói: “Còn có tiền khám bệnh, ngài chờ một chút.”

Nàng lấy một cái hộp từ trong buồng ra, bên trong đều là một ít bạc vụn và tiền xu, áy náy nói: “Ngài cứu Nhị Nương và Thất Lang, số tiền này thật sự không đáng giá gì nhưng…”

Lục Kiến Vi lấy ra năm đồng bạc vụn, ôn hòa nói: “Ngươi cũng giúp ta một việc, vậy là đủ rồi.”

Chu nương tử: “…”

Lục chưởng quầy tâm là quá tốt bụng, chắc là nhìn thấy nàng khó xử mới cố ý tìm lấy cớ.

Ba người rời khỏi Lư Ký bánh nướng, tìm một khách điếm thuê ba gian thượng phòng cạnh nhau.

“A Tuyết.” Lục Kiến Vi dặn dò Hách Liên Tuyết: “Đêm nay ta có việc đi ra ngoài một chuyến, ngươi chờ ở khách điếm cũng đừng làm gì hết chờ ta trở lại.”

“Được.” Hách Liên Tuyết do dự mấy hơi, vẫn nói ra: “Chưởng quầy, ta có chút sợ.”

“Sợ cái gì?”

“Chỉ là cảm thấy tất cả mọi chuyện đều ngoài tầm kiểm soát, ta không nắm chắc được cũng không biết phải lựa chọn thế nào.”

Lục Kiến Vi: “Vậy để công bằng và ý trời lựa chọn.”

“Ta đã hiểu.”

Chờ Hách Liên Tuyết đóng cửa phòng, Lục Kiến Vi và Bùi Tri vào cùng một gian phòng.

Phòng rất rộng rãi, ngoại trừ một chiếc giường còn có một chiếc giường thấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-736.html.]

“Vừa rồi chàng đã nghe được lời mà Chu nương tử nói chứ?” Lục Kiến Vi hỏi.

“Nghe được.” Bùi Tri đã hiểu: “Đêm nay nàng muốn thăm dò hẻm Hàn Thủy?”

Lục Kiến Vi: “Cùng nhau?”

“Vinh hạnh của ta.”

Kế hoạch thăm dò ban đêm được xác định vào đầu giờ Hợi.

Hiện tại mặt trời còn chưa lặn, không cần gắp gáp.

Lục Kiến Vi nằm ngửa trên giường thấp nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bôn ba mấy ngày, đối với Võ Vương cấp chín mà nói thì không là gì, chỉ là liên quan tới Tiêu Dao Tông, nàng không nhịn được nghĩ nhiều.

“Hách Liên Chinh thật sự là cấp tám đỉnh?”

“Tin tức đúng là như thế.” Bùi Tri lấy lư hương từ trong bao quần áo ra, đốt trầm hương, nói: “Nhưng tin tức đã có từ tháng bảy năm ngoái, có khả năng đã đột phá.”

Làn sương tràn ngập trong không khí, Lục Kiến Vi dần dần bình tĩnh lại. Nàng nửa híp mắt vỗ vỗ một bên giường thấp.

“Nghỉ ngơi cùng ta một lát.”

Bùi Tri vui vẻ đáp: “Được.”

Đêm khuya, hẻm Hàn Thủy.

Hai bóng người im lặng yên rơi vào một tòa nhà.

“Cháu trai lòng dạ hiểm độc” trong miệng Chu nương tử đang ở đây.

Cháu trai kia là cùng tộc của Diêu Thất Lang, gọi là Diêu Thập Lang, đều thuộc về tầng dưới chót của Diêu gia.

Chỉ là hắn có một cữu cữu là đệ tử của Tiêu Dao Tông, người khác cũng nể mặt hắn vài phần.

Giành công lao của Diêu Thất Lang, cũng là để kiếm chút thể diện cho cữu cữu hắn ở trước mặt sư trưởng.

Sư trưởng của cữu cữu Diêu Thập Lang muốn đặt chế một kiện vũ khí đưa cho tử bối, ai ngờ vũ khí thiết kế tương đối quái dị, quá trình đúc sẽ gặp được một chút khó khăn, rất nhiều chú tạo sư không muốn nhận vụ làm ăn tốn công vô ích này.

Vì thế sư trưởng giải quyết chuyện này, cữu cữu tìm tới Diêu Thập Lang, khuyên bảo hắn nếu có thể giải quyết khó khăn này thì sẽ càng được sư trưởng coi trọng, sau này sẽ có nhiều chỗ tốt, Diêu Thập Lang cũng sẽ được thơm lây.

Loading...