Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 739
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:42:34
Lượt xem: 31
Không lâu sau, phía trước xuất hiện một chiếc xe dừng ở ven đường, ba người có bộ dạng tầm thường nôn nóng đứng ở bên cạnh xe.
Diêu Thập Lang sử dụng tu vi cấp ba của hắn cảm ứng, phát hiện ba người đều không có nội lực d.a.o động, quần áo trên người lại đơn giản mộc mạc, vẻ mặt còn có chút dè dặt, theo bản năng cho rằng bọn họ là người bình thường.
Trong lòng hắn khinh thường, nâng cằm lên lỗ mũi hướng lên trời, một bộ không coi ai ra gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc đi ngang qua xe đẩy, khóe mắt liếc qua mấy cái hộp dài trên xe, một cái hộp hơi hơi mở ra, một tia ánh sáng lạnh thấu xương ập vào trước mặt.
Bảo kiếm!
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm rèn đúc của hắn, trong hộp chắc chắn là tuyệt thế bảo kiếm!
Diêu Thập Lang thay đổi suy nghĩ, đột nhiên dừng ngựa lại, cao cao tại thượng nói: “Các ngươi là ai? Trên xe chở cái gì? Muốn đi đâu?”
Bùi Tri mặt vô biểu tình chặn chiếc hộp lại, chắp tay lễ phép nói: “Tiểu nhân ở trong thành làm ăn, trên xe đều là một đồ vật bình thường.”
“Ta hỏi ngươi đi đâu.” Diêu Thập Lang nhíu mày lại.
Bùi Tri: “Đi, đi tới Tiêu Dao Tông.”
“Tiêu Dao Tông có thể mua những thứ này của ngươi sao?” Diêu Thập Lang cười nhạo một tiếng, nhanh chóng xuống ngựa, không để ý tới sự ngăn cản của ba người, lập tức mở nắp hộp ra.
Bảo kiếm sắc bén lẳng lặng nằm trong hộp, kiếm quang sáng như tuyết đ.â.m vào mắt làm cho Diêu Thập Lang và tôi tớ không mở mắt ra được.
Bọn họ đều thốt lên trong lòng: Thật là một thanh kiếm xinh đẹp!
Lục Kiến Vi thấy vẻ mặt này thì biết cá đã mắc câu.
Nàng mua mấy thanh kiếm giá thấp nhất trong thương thành còn có một thanh kiếm hơi cao cấp một chút, cố ý chờ ở trên đường chính là vì hấp dẫn sự chú ý của Diêu Thập Lang.
Cửa hàng đồ sắt Diêu gia nổi tiếng thiên hạ, mặc dù Diêu Thập Lang chỉ là một kẻ dưới chót của Diêu gia, năng lực giám định và thưởng thức vũ khí cũng vượt xa người bình thường, đám tôi tớ này cũng là như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-739.html.]
Bùi Tri thừa dịp bọn họ kinh ngạc lập tức đậy nắp hộp lại, muốn dùng thân thể che chắn.
Hành động cẩn thận của hắn làm cho ý xấu trong lòng Diêu Thập Lang càng thêm hung hăng.
“Thì ra cũng là đi đưa vũ khí, thật là trùng hợp a, tại hạ là Thập Lang của Diêu gia, xin hỏi tên của huynh đài?” Diêu Thập Lang thu sự tham lam trong mắt lại, thái độ chợt thay đổi.
Bùi Tri dường như thở phào nhẹ nhõm: “Thì ra là Diêu công tử, rất hân hạnh. Tại hạ họ Lục, đứng thứ tám.”
“Lục huynh, rất hân hạnh.” Diêu Thập Lang chắp tay: “Nếu muốn đi Tiêu Dao Tông thì tại sao ngừng ở nửa đường?”
Bùi Tri thở dài: “Bánh xe hỏng rồi, không đi được.”
“Xe hỏng rồi?” Diêu Thập Lang gọi tôi tớ: “Chỗ của ta vừa lúc có người sửa xe giỏi, có thể giúp ngươi xem một chút.”
Bùi Tri vui mừng nói: “Cảm tạ Diêu huynh. Nhưng mà, có thể làm chậm trễ hành trình của các ngươi hay không?”
“Không sao.” Diêu Thập Lang hào phóng xua tay.
Nếu hắn có thể mang xe vũ khí này cho cữu cữu, cữu cữu chắc chắn sẽ không trách hắn đến trễ.
Tôi tớ ngồi xổm trên mặt đất xem xét bánh xe, Diêu Thập Lang đứng dựa bụng ngựa nói chuyện phiếm: “Lục huynh mới vừa nói ở trong thành làm buôn bán nhỏ, chẳng lẽ là mở một cửa hàng đồ sắt?”
Bùi Tri cười nhạo bản thân: “Ta làm gì năng lực này? Nói ra thật xấu hổ, tổ tiên của ta cũng giàu có, cùng thế hệ này của ta… Vì trợ giúp gia đình, ta chỉ có thể bán những bảo bối tổ truyền để đổi chút tiền bạc, sau đó tìm việc làm trong thành.”
“Thì ra là thế.” Diêu Thập Lang vỗ vỗ ngực: “Lục huynh nếu là tin ta, có thể bán những bảo bối này cho ta.”
Bùi Tri xua xua tay: “Điều này không được, ta đã nói với một vị quý nhân ở Tiêu Dao Tông, không thể về lợi ích cá nhân mà trái với lời hứa.”
“Không biết là vị quý nhân nào?”
“Là đệ tử của Tạ trưởng lão.”
Tạ Đồng Sơ?