Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 764

Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:44:44
Lượt xem: 39

Lăng Tung gật đầu, nghiêm mặt nói: "Lục chưởng quầy, Lăng mỗ tính ngày mai dẫn dắt quần hùng tới Tiêu Dao Tông."

"Có thể."

"Không biết Lục chưởng quầy có cao kiến gì hay không?"

Trong mắt Lục Kiến Vi mang theo ý cười: "Mặc dù lúc trước các vị đề cử ta làm người dẫn đầu minh chủ lệnh lần này, nhưng dù sao minh chủ lệnh cũng từ Võ Lâm Minh mà ra, ta cho rằng vẫn nên để Lăng minh chủ dẫn đầu sẽ ổn thỏa hơn."

"Nhưng mà..."

"Lăng minh chủ, nếu có bất cứ yêu cầu gì, cứ việc nói với Lục mỗ."

"Không dám không dám." Lăng Tung vội vàng chắp tay: "Lục chưởng quầy nói quá rồi, hiển nhiên chuyện này phải để người có năng lực chủ trì làm thì thích hợp hơn."

Lục Kiến Vi: "Lăng minh chủ đảm nhiệm chức minh chủ nhiều năm, giúp Võ Lâm Minh phát triển không ngừng, đừng tự đánh giá thấp bản thân như thế."

Ba người: "..."

Có ai không biết Võ Lâm Minh đang trên đà trượt dốc chứ?

Lục chưởng quầy đang châm biếm đúng không? Nhất định là thế rồi!

Lăng Tung cười gượng hai tiếng: "Vẫn nên để Lục chưởng quầy làm thì tốt hơn."

"Lăng minh chủ." Nụ cười của Lục Kiến Vi vụt tắt: "Ngươi cho rằng trong tay Hách Liên Chinh có thể có Cổ Hoàng khó đối phó sao? Hay là cảm thấy Tiêu Dao Tông có quá nhiều võ vương, minh chủ lệnh lần này sẽ lấy thất bại mà chấm dứt?"

"Lục chưởng quầy có ý gì?"

"Dù là loại nào thì người dẫn đầu cũng không được lợi lộc gì."

Lăng Tung cau mày: "Nhưng trước đó Lục chưởng quầy đã đồng ý trước mặt quần hùng rồi mà."

"Đúng vậy, nhưng lúc ta đồng ý, không hề nhắc tới minh chủ lệnh."

"Lục chưởng quầy, đây là cùng một ý, đâu cần phân chia rõ như vậy làm gì?" Triệu Hiến cau mày nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-764.html.]

"Đúng là không cần phân chia rõ ràng như vậy." Lục Kiến Vi ung dung tự tại: "Triệu trưởng lão đức cao vọng trọng, hay là để ngươi dẫn đầu nhé."

"..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Mấy người họ cũng không phải kẻ ngốc, mặc dù minh chủ lệnh có tác dụng cảnh cáo và cưỡng chế với Hách Liên Chinh, nhưng đúng là chỉ dựa vào mấy lá thư cũng chưa chắc có thể đinh tội hắn được.

Lúc ấy là Triệu Hiến đề nghị đến Tiêu Dao Tông để yêu cầu lời giải thích, bản thân Kình Thiên Điện đã có xích mích với Tiêu Dao Tông rồi, một câu nói của hắn đã khơi dậy sự phẫn nộ trong lòng mọi người, vì xoa dịu cơn tức giận, những tông môn còn lại cũng chỉ có thể tham gia.

Huống chi, tông chủ của tông môn đệ nhất thiên hạ thường xuyên qua lại bằng thư từ với Trang Văn Khanh, chuyện này đúng là không thể tưởng được.

Một Trang Văn Khanh c.h.ế.t đi, ai mà biết sau này còn "Trang Văn Khanh" nào lớn hơn nữa không.

Bọn họ không dám đánh cược.

Bây giờ cả giang hồ đang quan sát đại hội minh chủ lệnh lần này, mặc dù Lăng Tung là minh chủ của Võ Lâm Minh, nhưng trong lòng cũng không tránh khỏi chột dạ.

Khối lệnh bài này đúng là nóng phỏng tay.

Ánh mắt Lục Kiến Vi xẹt qua vẻ mặt bọn họ, biết ngay bọn họ thật sự có tính toán để nàng nhận củ khoai lang nóng phỏng tay này mà.

"Lăng minh chủ, mời về cho."

"Lục chưởng quầy..."

"Lục chưởng quầy." Thượng Quan Hoài cắt ngang lời Lăng Tung, cung kính chắp tay: "Nhìn chung thì trong võ lâm bây giờ, ngài đều đứng đầu từ võ công cho tới danh vọng, chỉ có đặt minh chủ lệnh này trong tay ngài thì mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất của nó."

Lăng Tung: "..."

"Thượng Quan viện trưởng đánh giá cao rồi." Lục Kiến Vi thản nhiên thưởng thức trà, chờ câu tiếp theo của hắn.

Thượng Quan Hoài cũng không sợ đắc tội Lăng Tung, tiếp tục nói: "Nói về võ công, chúng ta lớn tới tuổi này cũng không bằng ngài, ngài hoàn toàn xứng làm đệ nhất giang hồ, tất cả thanh niên trong võ lâm đều sùng bái kính yêu ngài, chỉ cần ngài vung tay kêu gọi, chắc chắn bọn họ sẽ nghe ngài sai đâu đánh đó."

"Vậy thì sao?"

"Vậy nên, ngài là người thích hợp để cầm minh chủ lệnh này nhất." Thượng Quan Hoài nghiêm mặt nói: "Đương nhiên, nếu ngài cần bất cứ điều gì thì cứ việc nói với ta."

Triệu Hiến: "..."

Ngươi hơi hèn mọn quá rồi đó!

Loading...