Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 800
Cập nhật lúc: 2024-10-11 05:35:43
Lượt xem: 30
Chờ nàng châm cứu xong một lần, Tạ Đồng Sơ nhận thấy được rõ ràng kinh mạch thông thuận hơn rất nhiều.
"Cảm ơn."
Lục Kiến Vi cất châm bao vào, mà Doãn Tùy bên cạnh cũng bất ngờ mở mắt ra.
"Lục chưởng quầy, tất cả tài sản dưới danh nghĩa của ta cũng thuộc về ngài."
Không chờ nàng đáp lại, Lang Dã, Lạc Hàm Sơn, Lâu Khinh Y cũng lần lượt tỉnh lại, nói giống như thế.
Lục Kiến Vi: "Giờ không vội nói chuyện tài sản."
Nàng kiểm tra từng người, nghiêm mặt nói: "Kinh mạch của Tạ Đồng Sơ có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng các ngươi thì không."
Kinh mạch của bốn người này bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng, có một số đã sắp đứt, cho dù có thể nối lại thì kinh mạch cũng sẽ trở nên khá yếu ớt, không thể tiếp tục chứa đựng nội lực nữa, giống như Thượng Quan Dao vậy.
Bọn họ từ trưởng lão cấp tám cao cao tại thượng, chớp mắt đã thành người thường yếu ớt.
Mà những người có kinh mạch yếu đều không sống được lâu, điều bọn họ có thể làm chỉ là chờ c.h.ế.t trong thống khổ.
Trừ khi dùng Sinh Tức Địa Liên Phương để dưỡng lại.
Nhưng nó lại khó tìm.
Bốn người đã đoán được từ trước, vẻ mặt đều rất bình tĩnh.
"Lục chưởng quầy hiểu lầm rồi, không phải ta muốn... Giao dịch với ngài." Doãn Tùy nói: "Ngài và Hoàn Tiểu Lang... Ta mắc nợ Hoàn gia rất nhiều, các ngài lại cứu mấy nghìn người từ trên xuống dưới Tiêu Dao Tông, giao cho ngài là chuyện hiển nhiên."
Hắn may mắn là mình không c.h.ế.t trong cơn tự bạo của Hách Liên Chinh, vì nếu c.h.ế.t rồi, tất cả tài sản trên danh nghĩa của hắn đều sẽ dựa theo quy định, chỉ có thể sung một nửa vào công khố của Tiêu Dao Tông, nửa còn lại giao cho tộc nhân.
Lục Kiến Vi không có lý do nào để từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-800.html.]
Ngũ Kiệt đều tự chiếm một phong, bên dưới có quản sự và đệ tử am hiểu kinh doanh, nhiều năm qua cũng kiếm được rất nhiều, ngoài sổ sách công trong phong thì tài sản cá nhân của mỗi người bọn họ cũng có tới bảy tám triệu lượng.
Năm người cộng lại, gần bốn chục triệu lượng.
Nhiều tài sản như vậy, muốn chuyển dời hết sang danh nghĩa của nàng cũng cần thời gian.
Tài sản của Hoàn gia cũng rất nhiều, dù sao năm xưa cha Hoàn Mông cũng là võ vương cấp chín, được xưng là đệ nhất thiên hạ, cho dù không cố ý kiếm tiền thì tiền tài cũng vào nhà cuồn cuộn không ngừng.
Cộng lại tất cả tài sản, có khoảng mười triệu lượng, toàn bộ chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tri.
Dựa vào năng lực của Bùi Tri, có lẽ chẳng mấy chốc thì mười triệu lượng đó sẽ tăng gấp bội một lần.
Chuyện xử lý tài sản cực kỳ rườm rà, Lục Kiến Vi còn phải ở đây thêm mấy ngày.
Tiêu Dao Tông cung cấp chỗ ở cho bọn họ.
Sau khi mấy người Lăng Tung khôi phục sức lực thì dẫn theo Trâu Hồi của Tiêu Dao Tông, tới chỗ ở của Lục Kiến Vi để xin được gặp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trâu Hồi cung kính nói: "Lục chưởng quầy, tài vật của Hách Liên Chinh nên xử lý thế nào, xin ngài hãy đưa ra quyết định."
"Lục chưởng quầy, các giang hồ hào hiệp đến đây lần này đều cống hiến hết sức mình, cũng không thể để cho bọn họ ra về tay không phải không?" Lời nói của Triệu Hiến rất thô lỗ, nhưng xác thật là đạo lý này.
Không phải ai cũng đặc biệt tới đây để xem náo nhiệt.
Có thể nhận được một vài chỗ tốt hợp lý và đúng lúc, không ai sẽ từ chối cả.
Lúc trước Lục Kiến Vi đã từng nói, việc phân chia tài sản của Hách Liên Chinh như thế nào sẽ do nàng quyết định, trong việc "thảo phạt" Hách Liên Chinh, nàng chính là người xuất lực nhiều nhất, bọn họ đương nhiên cần đến dò hỏi ý kiến của nàng.
"Trâu trưởng lão, đã kiểm kê xong tài sản của Hách Liên Chinh rồi chứ?"
Trâu Hồi cầm sổ sách ra: "Đã kiểm kê xong, ngoại trừ ruộng đất và cửa hàng do hắn đứng tên ra, ngân khố tư nhân ước hai ngàn năm trăm vạn lượng, đây là sổ sách, mời ngài xem qua."
Lục Kiến Vi: "..."
Tông chủ của Tiêu Dao Tông kiếm được nhiều tiền như vậy sao?