Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 808

Cập nhật lúc: 2024-10-11 05:36:32
Lượt xem: 33

Nói tóm lại, đôi hiệp lữ trẻ tuổi trừng ác dương thiện đã nổi danh ở khắp Tấn Châu Thành. Chỉ tiếc là, bọn họ vẫn chưa lưu lại tên họ, giải cứu thiên kim của tiệm vải, sau khi phá huỷ ổ cướp Phục Hổ Trại, hai người đi đến Túy Tiên Lâu mua "Bách Hoa Sảo Mai", không cần nhận được sự khen ngợi của tri phủ, đã yên lặng rời khỏi Tấn Châu Thành.

Lục Kiến Vi vốn định nghỉ tạm một đêm ở Tấn Châu Thành, không ngờ tri phủ của Tấn Châu và chủ nhân của tiệm vải quá mức nhiệt tình, một hai phải tổ chức tiệc rượu để cảm tạ bọn họ.

Cả nàng và Bùi Tri đều không thích những dịp như thế này, uyển chuyển từ chối rời đi.

Hai người lấy cớ có việc, không thể tham dự yến hội, cho nên cũng không tiếp tục ở lại Tấn Châu Thành.

Cũng may nàng vẫn được nếm thử mỹ thực của Tấn Châu Thành, quả nhiên là tuyệt nhất.

Hai người tiếp tục đi về phía đông, tám ngày sau, bọn họ đến chỗ giao của Ký Châu và Liêu Châu.

"Sắc trời không còn sớm, chúng ta tạm nghỉ một đêm ở trấn nhỏ phía trước đi."

"Được."

Trấn nhỏ này có vẻ như khác với những nơi khác, hai người vừa vào trấn nhỏ, liền có một người tươi cười đi ra chào đón bọn họ.

"Hai vị hiệp khách, các ngài muốn nghỉ chân sao?"

Hắn có một đôi mắt híp, khi cười rộ lên sẽ trực tiếp biến thành một đường, cười lộ ra hàm răng trắng, rất có cảm giác thân thiện.

Lục Kiến Vi ngồi trên lưng ngựa, từ trên cao nhìn xuống hỏi: "Đúng thì như thế nào?"

"Ha ha, đi ra ngoài, có tâm phòng bị là chuyện tốt, nhưng mà nữ hiệp đừng hiểu lầm tiểu nhân, hai vị các ngài là hiệp khách trường kiếm thiên nhai, cũng không khác gì tiên nhân ở trên trời cao, ta chẳng qua chỉ là một xán hán làm nông bố y, nào có lá gan dám đánh chủ ý đến hai vị chứ? Chỉ là trong nhà có mở một cửa hàng nghỉ chân, ta chờ đợi ở giao lộ, chính là xem xem có thể gặp được vị lữ khách nào đi ngang qua hay không, kiếm thêm một ít tiền kiếm sống."

Nếu như Lục Kiến Vi và Bùi Tri thực sự là những võ giả trẻ tuổi không rành thế sự, có lẽ bọn họ đã bị hắn tâng bốc đến lâng lâng, buông lỏng cảnh giác.

Lục Kiến Vi nhướng mày: "Vậy dẫn đường đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-808.html.]

"Được rồi! Tiểu nhân sẽ dẫn ngựa cho ngài."

Mây chiều thu về, ngàn dặm quang đãng.

Ánh sáng như thủy tinh phía chân trời bao trùm trấn nhỏ yên tĩnh, mỗi một ngôi nhà đều được thắp đèn, trông thật yên bình.

Người nọ dắt ngựa, dẫn bọn họ đi đến trước một căn tiểu viện. Trấn nhỏ hẻo lánh, không mua nổi căn nhà cao tầng, có thể có một cái sân sạch sẽ cũng đã không tệ.

Hắn gõ vang cánh cửa: "A muội, huynh đã trở về rồi, mở cửa."

Trong viện truyền đến tiếng bước chân từ xa tới gần, dừng lại ở phía sau viện, rút chốt cửa ra, mở hai cánh cửa, khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ ánh vào mi mắt.

"A huynh, có khách nhân sao?"

Đôi đồng tử trong veo như nước mùa thu đảo qua Lục Kiến Vi, dừng ở trên mặt Bùi Tri, chỉ nhìn thoáng một cái, liền giống như kinh ngạc rụt lại, giống như đóa hoa hồng thẹn thùng rụt rè, vừa nhìn đã khiến người ta miên man bất định.

Lục Kiến Vi: "..."

Có thể đừng phân chia giới tính được không, nàng cũng thích mỹ nhân mà.

Câu dẫn Bùi Tri không bằng câu dẫn nàng này.

Nàng sải bước tiến lên phía trước, nắm lấy cổ tay trắng nõn của thiếu nữ, ánh mắt sáng quắc nói: "Vị muội muội này trông thật xinh đẹp."

Thiếu nữ: ???

Nam nhân: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Bùi Tri mỉm cười híp mắt, để tránh bị phát hiện, hắn tự mình đi buộc ngựa.

"Đại hiệp, loại việc nặng này cứ để tiểu nhân làm là được." Nam tử vội vàng đi tới, nhận lấy dây thừng trong tay hắn, buộc ở trên cây cột, nhiệt tình giới thiệu nói: "Tiểu nhân họ Tôn, ngài cứ gọi ta là Tôn Đại được rồi, người vừa nãy chính là muội muội của ta, trong nhà cũng chỉ có hai người chúng ta, kỹ năng nấu nướng của nàng rất tốt, đại hiệp muốn ăn cái gì, cứ nói một tiếng là được."

Bùi Tri gật đầu, liếc mắt đánh giá cách bài trí trong viện.

Loading...