Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 838
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:44:31
Lượt xem: 32
Lục Kiến Vi buông tay: "Vậy thì đáng tiếc quá, ta cũng không biết khi nào mới có thể mua được kẹo nữa."
Hổ Tử: "..."
"Trêu ngươi thôi, nhanh thì năm ngày, chậm thì mười ngày."
Lục Kiến Vi xoay người lên ngựa, cùng Bùi Tri đạp bụi rời đi.
Để lại bọn nhỏ ngậm cả miệng cát.
Hổ Tử bẻ ngón tay đếm đếm, đếm xong thì không khỏi thở dài một hơi.
"Năm ngày, lâu quá đi."
Phụng Quang Thành là thành trì lớn nhất Liêu Châu, có không ít thương nhân lui đến, khu chợ náo nhiệt phồn hoa.
Sau khi Lục Kiến Vi và Bùi Tri đặt chân vào khách điếm, bọn họ liền cùng nhau rời khỏi phòng.
Người trước đi về hướng đông, người sau đi về hướng tây.
Lục Kiến Vi muốn đi đến phía đông thành để "liên hệ với sư môn", nhờ "sư môn" cung cấp cho nàng các loại đồ ăn vặt và đồ vật. Còn Bùi Tri thì đi đến Huyền Kính Tư thu hoạch tin tức được truyền đến gần đây nhất.
Vừa vào giờ dậu, hai người trở lại khách điếm.
Lục Kiến Vi "gặt hái được nhiều", trực tiếp thuê một chiếc xe, trở về mới một đống tay nải lớn lớn bé bé.
Đây đều là những thứ mà nàng đã chuẩn bị để đổi lấy thông tin về đầm lầy.
Ngay cả khi người của Bạch Vân Thôn không hề nói cho nàng, nàng cũng có thể tưởng tượng ra được tình hình trong đầm lầy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đầm lầy Thất Bộ là rừng rậm đầm lầy, võ giả có thể mượn cây cối sử dụng khinh công, để tránh được những nguy hiểm có thể tồn tại trong rừng rậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-838.html.]
Nhưng nếu như thật dễ dàng vậy, người chạy tới để hái Địa Liên chắc chắn sẽ như cá diếc qua sông.
Lục Kiến Vi suy đoán, đầm lầy nơi Địa Liên sinh trưởng hẳn là không có loại cây nào có thể mượn lực được, cho dù có thành công tránh khỏi nguy cơ trong rừng, cũng khó có thể băng qua đầm lầy, hoặc là trong quá trình hái Địa Liên sẽ gặp được nguy hiểm đủ c.h.ế.t người.
Người của Bạch Vân Thôn có thể thành công hái được Địa Liên, nhất định phải dùng phương pháp đặc biệt gì đó.
Bọn họ sẽ không nói cho người ngoài biết về loại bí pháp này.
Thông tin võ kỹ đổi được, hẳn chỉ là một ít tin tức bên ngoài, muốn có được tình báo kỹ càng tỉ mỉ hơn, còn phải đổi bằng loại phương thức khác.
Lục Kiến Vi hoặc là không tiến vào đầm lầy, hoặc là làm đủ các bước chuẩn bị.
Hai người nắm tay vào phòng.
Lục Kiến Vi ngồi xuống hỏi: "Huyền Kính Tư có tin tức gì không?"
"Vụ án Nhàn Vân sơn trang đã điều tra rõ ràng, Hình Bộ thượng thư bị cách chức, những người có liên quan còn lại cũng bị tống giam." Bùi Tri trả lời: "Hành vi phạm tội của bọn họ còn nhiều hơn thế này rất nhiều."
Lục Kiến Vi: "Cũng không có gì ngạc nhiên."
"Việc bản đồ kho báu của Bạch Hạc sơn trang bị tiết lộ, đích xác có liên quan đến Văn Đoan."
"Làm sao mà hắn biết được?"
Bùi Tri: "Lời khai của hắn là, trong một lần tụ hội, vô tình nghe được đoạn đối thoại của hai tên thư lại, đề cập đến việc tu sửa lăng mộ của Lương Vương tiền triều đã chôn sống thợ thủ công."
"Chỉ như vậy thôi?"
"Chỉ như vậy thôi." Bùi Tri cười cười: "Lòng tham của con người vĩnh viễn không có chừng mực, Văn Đoan vô cùng yêu tiền tài, nghe nói đến chuyện mộ táng, liền động tâm tư."
Lục Kiến Vi khó hiểu: "Làm sao hắn lại biết được Bạch Hạc sơn trang có để lại bản đồ kho báu?"
"Hắn đã bí mật sai người đi tìm mộ của Lương Vương, Tống Nhàn nghe theo lệnh của hắn, liền đi thăm hỏi khắp nơi, một lần nhân lúc say rượu, hắn bèn nói chuyện với bằng hữu tốt là Nhạc trang chủ, phát hiện Nhạc trang chủ giữ kín như bưng chuyện này cho nên hắn mới nảy sinh nghi ngờ. Bọn họ để tâm đi điều tra, do thám tìm hiểu những chuyện mà Nhạc gia đã trải qua không phải là việc khó."
"Một cuộc tán gẫu tùy ý, liền dẫn đến việc Bạch Hạc sơn trang chịu khổ hạo kiếp, nghe có vẻ như đã từng gặp qua." Lục Kiến Vi nhíu mi: "Mai Cửu Nghi thích xem náo nhiệt, Phục Tế liền gây ra các hồi tinh phong huyết vũ nối tiếp nhau, hấp dẫn khiến Mai Cửu Nghi hiện thân."