Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 841

Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:44:35
Lượt xem: 36

Khi đi đến của thôn, liền nhìn thấy một loạt củ cải nhỏ chỉnh tề ngồi xổm, ngẩng đầu trông mòn con mắt.

Tiếng vó ngựa lộc cộc truyền đến, bọn nhỏ nhảy b.ắ.n dựng lên, kinh hỉ chạy tới gần, nhìn thấy một xe hành lý ở phía sau Lục Kiến Vi, ánh mắt của cả đám sáng quắc, dường như muốn chọc thủng một cái lỗ trên tay nải, để bọn chúng có thể nhìn thấy rõ thức ăn bên trong.

Dịch Đại Trụ hưng phấn không thôi: "Lục tỷ tỷ, chúng ta có thể giúp ngươi dọn đồ đạc!"

"Không cần." Lục Kiến Vi cười tủm tỉm từ chối.

Hổ Tử với mắt trông mong nói: "Lục tỷ tỷ, đồ ăn vặt mà ngươi mang đến quá ngon, mấy ngày nay chúng ta đã ăn sạch rồi."

"Nhanh như vậy sao?" Trong thôn cũng có không có bao nhiêu tiểu hài tử mà nhỉ?

Vân Mộng Hạ Vũ

Hổ Tử chu cái miệng nhỏ: "Cha mẹ và những người lớn khác thích ăn vụng, ngày hôm qua ta cố ý để lại một viên kẹo vị đào, định bụng ngày hôm nay sẽ ăn, kết quả buổi sáng tỉnh dậy liền phát hiện không thấy đâu, khi nói chuyện với ta trong miệng cha còn có vị đào, thật quá đáng!"

Lục Kiến Vi và Bùi Tri bị hắn chọc cười.

Bọn nhỏ vây quanh một xe hàng hóa trở lại thôn, ngừng ở trước tiểu viện của nhà Dịch Đại Trụ.

Trong viện Dịch Lão và Mai Cửu Nghi đang thản nhiên chơi cờ, Từ Tam Tác ôm bình rượu hồ lô phơi nắng.

Nghe thấy động tĩnh, ba đôi mắt đồng thời nhìn ra ngoài.

"Lục tiểu hữu, Bùi tiểu hữu, cả đường bôn ba, vất vả rồi." Dịch Lão cười gật đầu hỏi thăm bọn họ.

Mai Cửu Nghi vẫn phe phẩy cây quạt, thần sắc thản nhiên nói: "Hai vị mang theo thứ gì tốt tới đây?"

"Không thể không nói, đồ ăn vặt của sư môn Lục tiểu hữu thật sự rất ngon, mau để ta xem xem lần này lại mang theo cái gì." Từ Tam Tác lắc lư đi đến gần.

Lục Kiến Vi xách một tay nải lên, đưa tới trước mặt hắn, nói: "Lần trước vội vã, tay không đi tới chỗ ở của đại sư, thật sự thất lễ. Biết ngươi yêu thích rượu ngon, lần này ta liền mang đến cho ngươi một vò, ngươi nếm thử đi."

Đây là rượu được mua từ thương thành hệ thống, chất lượng được đảm bảo tuyệt đối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-841.html.]

Ánh mắt Từ Tam Tác sáng lên, gấp không chờ nổi vạch phần bùn đậy ra, một mùi hương rượu cực kỳ thuần hậu mát lạnh ập vào trước mặt, chỉ vừa mới ngửi thôi, đã bị huân đến như si như say.

"Rượu ngon! Thật sự là rượu ngon!"

Mùi rượu bay vào đình viện, ngay cả Dịch Bách Kha, Mai Cửu Nghi và Dịch Lão đều không tự kiềm chế được cái mũi nhúc nhích.

Rượu ngon được hệ thống sản xuất, thật sự là thứ sát khí lớn.

"Ta chưa từng nhìn thấy rượu này bao giờ, không phải là do sư môn của ngươi sản xuất đó chứ?" Từ Tam Tác ôm bình rượu giống như ôm bảo bối.

Lục Kiến Vi gật đầu: "Xem như là vậy."

"Còn có nữa không? Một vò nào đủ!"

"Phần lớn rượu ở Phong Châu, ở Phụng Quang Thành ta cũng chỉ có thể lấy được một vò này."

Từ Tam Tác không cần suy nghĩ: "Chờ đến khi ngươi ra khỏi đầm lầy, chúng ta sẽ cùng ngươi đi đến Phong Châu!"

"Hoan nghênh đến thăm."

Khách điếm đã có y sư chuyên nghiệp, còn thiếu chú tạo sư chuyên nghiệp, nói không chừng có thể sử dụng rượu ngon hấp dẫn Từ đại sư đóng góp một viên gạch cho sự phát triển của khách điếm.

"Chỉ là, đầm lầy Thất Bộ hung hiểm, nếu như ta đi vào liền không ra được, vậy thì sẽ không còn ai đưa rượu ngon như vậy cho ngươi."

Từ Tam Tác vô cùng đau đớn: "... Bằng không ngươi đừng đi."

"Ta là y giả, ngắt lấy Địa Liên là để cứu tánh mạng người khác, nào có thể nhẹ nhàng từ bỏ?"

"Dịch Bách Kha, có nghe thấy không? Người ta là vì cứu người, không phải vì tâm tư của bản thân, các ngươi có thể đừng keo kiệt như vậy được không, đến lúc đó làm khiến cho tiểu lão nhân ngay cả rượu cũng không có để uống."

Dịch Bách Kha: "..."

"Lục tiểu hữu, không biết ngươi nguyện ý dùng loại võ kỹ nào để đổi lấy tình báo." Dịch Lão cười hỏi.

Loading...