Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 850
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:26:56
Lượt xem: 36
“Có lẽ, Mai Cửu Nghi không có chính miệng nói cho ngươi hắn đến từ tông môn lánh đời, nhưng từ những lời nói cử chỉ thường ngày của hắn cho nên ngươi đoán được. Ngươi đã từng có suy nghĩ muốn giúp đời, cố gắng trở thành cao thủ bậc nhất giang hồ, thành lập Thiên Lí Lâu, nhưng sau đó bị quyền lực cám dỗ quên mất ý định ban đầu, cho nên hắn vứt bỏ ngươi giống như vứt bỏ vật thí nghiệm tương tự trong quá khứ hoặc trong tương lai.”
Phục Tế tức giận vì xấu hổ: “Ngươi chính là người kế tiếp!”
“Ta sẽ không.” Lục Kiến Vi chắc chắn.
Mục tiêu của nàng chỉ có về nhà, mặc cho Mai Cửu Nghi cổ động nàng như thế nào thì nàng cũng sẽ không sinh ra suy nghĩ nào khác.
Thí nghiệm của hắn chắc chắn sẽ lấy thất bại mà chấm dứt.
Phục Tế khịt mũi coi thường sự tự tin của nàng, cũng không cần phải nhiều lời nữa, ánh mắt rơi vào Địa Liên đang ở trung tâm của đầm lầy, trong mắt bốc cháy lên ngọn lửa chắc chắn phải có được.
Địa Liên chỉ có một đóa, hắn muốn mà Lục Kiến Vi cũng muốn.
Hai người đều là cấp chín, nếu thật sự muốn đánh nhau, chỉ sợ sẽ không c.h.ế.t không ngừng.
“Lục chưởng quầy, không bằng ngươi và ta hợp tác sau khi hái được Địa Liên mỗi người một nửa?”
Lục Kiến Vi: “Ta không tin ngươi.”
“Vậy ngươi muốn thế nào?” Phục Tế nhíu mày: “Ngươi muốn đánh một trận với ta tại đây?”
“Không phải.” Lục Kiến Vi vô cùng hào phóng nói: “Đóa Địa Liên này tặng cho ngươi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Phục Tế sửng sốt, trong mắt hiện lên vài phần nghi ngờ.
Hắn vốn là người có lòng nghi ngờ nặng, thấy Lục Kiến Vi hào phóng như vậy, suy nghĩ trong lòng xoay chuyển mấy lần, lo lắng phía trước có bẫy rập, không khỏi kìm nén suy nghĩ muốn trực tiếp hái Địa Liên.
Người như Lục Kiến Vi thường không hành động theo lẽ thường.
Hai người giằng co ở bên cạnh đầm lầy, Bùi Tri ở bên cạnh còn treo túi gấm, dụ dỗ hung thú trong đầm lầy mở miệng khổng lồ ra.
Món ngon gần trong gang tấc vẫn luôn không nuốt được, đám hung thú càng ngày càng gấp gáp, thân thể khổng lồ quấy đầm lầy đến long trời lở đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-850.html.]
Khóe mắt của Lục Kiến Vi vẫn luôn quan sát chúng nó, phát hiện chúng nó vừa sốt ruột vừa hung ác nhưng đều theo bản năng tránh đi một khu vực.
Mặt ngoài của khu vực kia không phải là vũng nước lầy lội, phía trên mộc một ít loại tương tự như cỏ lau rong rêu, xa xa nhìn lại giống như là một mảnh đồng cỏ tươi tốt rậm rạp, nhìn không ra bên trong cất giấu cái gì.
Sau khi giằng co thật lâu, Phục Tế mở miệng trước: “Lục chưởng quầy, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?”
“Lời này của Phục Võ Vương có ý gì?” Lục Kiến Vi khó hiểu: “Ta chỉ là không muốn tranh đoạt vô nghĩa với ngươi mà thôi.”
“Ngươi mới vào giang hồ không quá hai năm, đã cướp lấy vô số của cải, hiện tại lại nói cái gì mà không muốn tranh đoạt với ta, ngươi cảm thấy ta sẽ tin?”
Bùi Tri: “Những thứ đó đều là quà xin lỗi và tạ lễ của người khác, không phải Vi Vi cướp đoạt.”
“Ngươi tất nhiên vì nàng mà nói chuyện.” Phục Tế xảo trá cười: “Các ngươi chắc chắn là gài bẫy ta.”
Lục Kiến Vi vỗ vỗ vai của Bùi Tri, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta ở chỗ này, Phục Võ Vương nhất định không dám hái Địa Liên, hay là chúng ta đi trước.”
“Được.” Bùi Tri cũng đã nhìn ra khu vực mà hung thú tránh đi, nhanh chóng thu lại túi gấm.
“Từ từ!” Phục Tế gọi hai người lại: “Bột phấn mà ngươi vừa rồi muốn hại ta là cái gì? Vì sao chúng nó đều bị hấp dẫn?”
Lục Kiến Vi mỉm cười cười: “Ngươi muốn không?”
“Có phải họ Dịch nói cho ngươi nhiều tin tức hơn hay không?” Ánh mắt của Phục Tế tìm tòi nghiên cứu: “Đây là phương pháp dùng để đối phó hung thú?”
Lục Kiến Vi nhét túi gấm vào trong tay áo, mượn tay áo che lấp bỏ vào ba lô của hệ thống.
bột phấn của Cố Bạch Đầu cũng không thể lãng phí.
“Phục Võ Vương, cáo từ.”
Nàng dắt tay của Bùi Tri, xoay người trở về.
Phục Tế: “…”
Hắn rất muốn vỗ một chưởng qua đó, nhưng cũng biết Lục Kiến Vi không thể không đề phòng.
Nếu muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Lục Kiến Vi, trừ khi c.h.ế.t chung với nàng.