Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Trở Thành Vai Ác Tù Sủng - Chương 12. Thế giới 1: Vệ sĩ thao hán và đại tiểu thư tự phụ của hắn 12
Cập nhật lúc: 2024-08-25 19:32:15
Lượt xem: 85
Bàn tay đặt trên xương mắt cá chân đè lên vết trật hơi sưng đỏ của cô.
Đuôi mắt Giang Tử Khâm đỏ sậm, "Đừng đυ.ng…”
Mặt mày mạnh mẽ của Quý Yến Lễ rủ xuống, môi mím chặt.
“Đau?”
Đại tiểu thư yếu ớt, cô sợ đau lại dễ khóc, lúc này đuôi mắt đã ẩm ướt hồng hồng, có chút đáng thương.
"Đã đau ngay khi anh nhấn vào rồi."
Quý Yến Lễ nói: "Đừng nhúc nhích.”
Hắn ôm lấy đại tiểu thư, thắt lưng cô rất gầy, nhưng chỗ nên có thịt cũng rất no đủ, thịt mềm trắng mịn dưới bàn tay thô ráp bị ấn xuống, lún vào một chút độ cong.
Giang Tử Khâm hoảng sợ, cô phản xạ có điều kiện ôm lấy cổ Quý Yến Lễ.
Trên người hắn cứng rắn, có thể bởi vì vừa mới tắm rửa nên nóng bỏng cứng rắn giống như một khối sắt, trên người còn mơ hồ có mùi sữa tắm, là vị bạc hà, rất nhẹ nhàng sạch sẽ.
“Làm gì thế?!”
Đóm 🐳
Đồng tử Giang Tử Khâm đã phóng đại, cô chớp mắt mấy cái sợ mình rơi xuống, tim đã đập lạc mất hai nhịp.
Lúc Quý Yến Lễ nói chuyện, toàn bộ l*иg n.g.ự.c đều đang rung động.
“Giúp tiểu thư kiểm tra vết thương,” Hắn dừng lại hai giây, giọng nói giống như dỗ trẻ con, “Kiểm tra xong sẽ đi cùng ngài đến phòng thí nghiệm.”
Giang Tử Khâm đỏ lỗ tai, giọng điệu Quý Yến Lễ nói chuyện với cô giống như đang trêu đùa thú cưng.
"Tôi nói rồi, không cần nữa..."
Quý Yến Lễ đặt cô lên giường, động tác cường thế không thể xen vào.
Lúc nhìn lại hai chân của cô, trong đầu đã không tự chủ được mà nghĩ đến cảnh tượng hai ngày trước.
Hắn nửa quỳ trên mặt đất, tay phải nâng chân đại tiểu thư, xương mắt cá chân nhỏ như vậy, hắn bẻ một cái là có thể gãy.
Giang Tử Khâm mặc váy đỏ, trên chân có một đôi giày cao gót màu đỏ, làm nổi bật làn da của cô càng thêm mềm mại, giống như một đóa hoa hồng diễm lệ nhất nở trong hoa viên.
Có dáng vẻ kiều diễm nhất.
Mà hắn rũ mắt xuống, giống như khinh nhờn thần linh của hắn, thành kính mà khát vọng hôn môi cô.
Khát vọng cái gì, ngay cả chính Quý Yến Lễ cũng không rõ.
Hắn muốn cởi bỏ lớp vỏ ngụy trang trên người, muốn không quan tâm tất cả, khóa đại tiểu thư của hắn lại, không ai có thể nhìn thấy cô, người được mơ ước cô cũng chỉ có thể là mình.
Tựa như chim hoàng yến bị nhốt trong l*иg, Quý Yến Lễ không ngại nuông chiều cô, khiến trong mắt đại tiểu thư chỉ có một mình hắn.
Cầm tù cô, nuông chiều cô.
Chỉ cần vừa nghĩ đến cảnh tượng như vậy, hắn lập tức hưng phấn đến mức ngay cả trên sống lưng cũng trào ra kɧoáı ©ảʍ.
[Quỷ chủ đại nhân...]
Tiếng nói của quỷ âm trầm du dương bên tai, kéo suy nghĩ của Quý Yến Lễ trở về.
[Ngài không nên mềm lòng.]
Lông mi đen nhánh cong cong của Giang Tử Khâm run rẩy hạ xuống theo động tác chớp mắt, giọng nói có chút yếu ớt, "Có thể…”
Quý Yến Lễ không để ý tới tiếng quỷ bên tai, đầu ngón tay tràn ra sương đen, giống như ảo ảnh, người thường vốn không thể nhìn thấy.
Sương đen xuyên thấu vào thân thể Giang Tử Khâm, thăm dò cô hoàn toàn từ trong ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-nhanh-my-nhan-kieu-mem-tro-thanh-vai-ac-tu-sung/chuong-12-the-gioi-1-ve-si-thao-han-va-dai-tieu-thu-tu-phu-cua-han-12.html.]
[Không thể giữ lại Giang Tử Khâm.]
Vô số giọng nói sắc bén chói tai của quỷ nhỏ như tiếng sấm nổ vang, tiếng gào khóc, tiếng gầm rú xuyên thấu vô số lá chắn truyền vào trong lỗ tai Quý Yến Lễ.
Quý Yến Lễ nhướng mày.
[Câm miệng.]
Tất cả âm thanh lập tức biến mất.
Tất cả bọn họ đều sợ hắn.
Giang Tử Khâm thấy sắc mặt hắn không tốt, còn tưởng rằng cái chân này của mình xảy ra vấn đề gì, đôi mắt hạnh trời sinh mang theo ánh nước giật mình nhìn hắn.
Chân…
Bàn chân ở trong tay hắn muốn trốn về phía sau, ngón chân mượt mà tinh tế, lộ ra màu hồng nhạt.
Nếu Quý Yến Lễ không buông cô ra, cô căn bản không thoát được.
“Mắt cá chân không sao.”
Vết thương ở chân của cô quả thật không đáng ngại, nhưng bệnh trong thân thể đã sớm nguy kịch, rất khó loại bỏ.
Quý Yến Lễ hỏi: "Trên người ngài còn có bệnh cũ?”
Giang Tử Khâm không nghĩ tới hắn còn có thể nhìn ra chuyện này, cô do dự gật đầu.
Bệnh của cô bắt đầu từ hai năm trước, mỗi tháng đều trải qua một lần đau đớn thấu tim, dù cho là trung y hay là tây y đều không kiểm tra ra rốt cuộc do nguyên nhân gì dẫn đến, cứ như vậy đã kéo dài suốt hai năm, thân thể cũng càng ngày càng suy yếu.
“Trên người tiểu thư có bệnh cũ, càng nên chú ý nghỉ ngơi bình thường.”
Quý Yến Lễ thu tay về.
Bệnh trên người Giang Tử Khâm ai cũng trị không được.
Biện pháp ức chế duy nhất cũng chỉ có thể âm thầm tìm được m.á.u đầu tim nhân loại, khi phát tác thì đút vào.
Máu đầu tim nhân loại và lấy mạng người không có gì khác nhau.
Xé ra trái tim còn đang đập, trước tiên trút bầu m.á.u nóng hổi ra, trong lúc đó nếu như động tác chậm nhịp một bước thì m.á.u đầu tim cũng sẽ không phát huy tác dụng.
Khó khăn lắm.
Giang Tử Khâm ngồi ở trên giường, tựa như chim sẻ bị trói buộc, giọng nói mềm mại, "Sẽ chú ý.”
Quý Yến Lễ nhìn khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô.
Trên người Giang Tử Khâm có đặc tính hấp dẫn quỷ.
Từ khi tuổi tác tăng trưởng, sức hấp dẫn này cũng càng ngày càng lớn hơn.
Hai năm trước đã có vô số quỷ hồn dây dưa với cô, âm khí đã thâm nhập cốt tủy, mầm bệnh đã sớm gieo xuống.
Cô làm cho ác quỷ giấu kín ở cõi âm thèm nhỏ dãi.
[Dẫn dụ ngàn vạn nuông chiều, chọc ác quỷ mơ ước.]
[Bọn họ đều muốn chiếm hữu cô.]
[Muốn có được cô trong địa ngục vô tận.]
Giang Tử Khâm bị kẹt trong tình huống này...
Thậm chí không sống đến hai mươi tuổi.