[Xuyên nhanh] Xuyên thành vợ cả ngược tra báo thù - 8
Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:37:40
Lượt xem: 6
Nghe thấy từ "của hồi môn", Lý mẫu lập tức đặt đũa xuống, ánh mắt sáng lên:"Phính Đình, ta nghe nói trước khi xuất giá, con được nuôi dưỡng trong khuê phòng. Con có biết về việc xử lý tài sản không?" Bà cười cười, không chờ ai đáp: "Là thế này, nhà ta có một cửa hiệu, bình thường đều do ta quản lý. Chưa bao giờ lỗ, năm nào cũng lời. Nếu con yên tâm, không bằng để ta giúp con xử lý của hồi môn nhé?"
Câu hỏi đó khiến cả phòng chìm trong sự im lặng. Tần Thu Uyển tất nhiên không chần chừ, nàng đáp ngay, không chút do dự:"Không cần!"
Nga
Lý mẫu thoáng lộ vẻ thất vọng:"Con không tin ta sao? Con nghĩ ta là loại người ham của hồi môn của con dâu à?"
Tần Thu Uyển nhìn thẳng vào bà:"Con không dám chắc."
Sắc mặt Lý mẫu cứng ngắc. Người bình thường dù có nghi ngờ cũng không nói thẳng ra như vậy, nhưng Tần Thu Uyển lại chẳng ngần ngại. Một bầu không khí căng thẳng lập tức bao trùm khắp phòng. Trong nhà mà có lời đồn thổi rằng bà bà tham của hồi môn của con dâu thì còn ra thể thống gì!
Lâm Cầm Hề thấy sắc mặt mọi người dần trở nên khó coi, vội vàng lên tiếng hòa giải:
"Chắc biểu tẩu chỉ đùa thôi."
Lý mẫu cũng từ từ dịu lại, bà cười gượng theo bậc thang đi xuống:
"Không hiểu lầm ta là được rồi. Ta muốn giúp con vì nghĩ phu thê mới cưới, các con cần thời gian để vun đắp tình cảm. Ta chỉ nghĩ con cần thời gian để làm quen với cuộc sống ở Lý gia."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-nhanh-xuyen-thanh-vo-ca-nguoc-tra-bao-thu-yrgc/8.html.]
Dừng một chút, bà nói tiếp:
"Hơn nữa, ta không dễ gì có được một nàng dâu, còn đang mong sớm được bế cháu nội. Phụ nữ ấy mà, có gì quan trọng bằng sinh con đẻ cái đâu, mà một khi mang thai thì quan trọng nhất là không nên lao tâm khổ tứ..."
Tần Thu Uyển cười nhạt, nhưng vẫn gật đầu đáp:
"Mẫu thân nói đúng, nhưng con cũng có suy nghĩ riêng của mình. Thứ nhất, con sợ người ngoài hiểu lầm rằng Lý gia tham của hồi môn của con. Con thân là dâu con lại lười biếng, để mẫu thân phải gánh vác trách nhiệm, gánh vác tiếng xấu và lời dèm pha của người đời, kia chẳng phải là bất hiếu sao? Con dù ở khuê trung cũng được dạy lễ nghĩa, sao có thể làm ra chuyện như vậy."
Nàng ngừng lại một chút, rồi tiếp tục:
"Thứ hai, hiện tại mẫu thân còn khỏe mạnh, nếu con không chịu học hỏi, đợi đến khi người không còn nữa, con là trưởng tức, phải thay người khởi động cái nhà này. Nếu lỡ con quản lý thua lỗ thì lúc đó con có muốn khóc cũng không có chỗ khóc không phải?"
Tần Thu Uyển nói đến đây, lại bình tĩnh bổ một đao:
"Người đừng nghĩ mình còn trẻ, cuộc sống vô thường, ai biết được ngày mai sẽ ra sao? Nếu chẳng may người ngã bệnh, không qua khỏi thì làm sao? Huống chi, người còn có bệnh kín. Ai"